Đến với “Gặp lá cơm nếp” của Thanh Thảo, tôi thêm hiểu được tình cảm yêu mến, kính trọng dành cho người mẹ. Nhân vật trữ tình trong bài là một người chiến sĩ đã xa nhà nhiều năm, vào nơi chiến trường khốc liệt. Trên đường hành quân, anh bắt gặp hình ảnh lá cơm nếp - vốn quen thuộc ở các làng quê xưa. Anh nhớ về người mẹ với dáng vẻ vất vả, tần tảo. Mẹ vẫn thường “nhặt lá về đun bếp”, “thổi nồi cơm nếp”. Hương thơm lừng của lá cơm nếp khiến cho người con không khỏi xao xuyến, nhớ thương. Từ đó, người con lại càng thêm yêu thương người mẹ già như tình yêu với cội nguồn, với đất nước: “Mẹ già và đất nước/Chia đều nỗi nhớ thương”. Tình yêu của người con được chia đều cho mẹ và đất nước. Đọc những câu thơ này, tôi cảm thấy xúc động trước tình cảm của người con dành cho mẹ, cũng như hình ảnh người mẹ tần tảo, vất vả. Bài thơ quả thật đã mang đến những cảm xúc dạt dào về tình cảm gia đình cũng như tình yêu đất nước.