Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn cảm nhận về một con người hoặc sự vật

Viết bài văn cảm nhận về một con người hoặc sự vật
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
35
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Cảm nhận về một người bà**

Trong cuộc đời mỗi người, ngoài cha mẹ và bạn bè, còn có những người đặc biệt góp phần quan trọng vào cuộc sống của ta. Đối với tôi, người đặc biệt ấy chính là bà. Bà không chỉ là người chăm sóc, dạy dỗ tôi từ những năm tháng đầu đời, mà còn là một tấm gương sáng cho tôi học hỏi và noi theo.

Bà tôi là một người phụ nữ nhỏ nhắn, với mái tóc bạc trắng, nhưng ánh mắt của bà vẫn sáng rực và tràn đầy tinh thần lạc quan. Tôi thường thấy bà ngồi bên chiếc ghế nhỏ trong vườn, với đôi tay gầy gò chăm sóc những chậu hoa, những cây rau. Mỗi lần như vậy, bà thường nói với tôi về những điều giản dị nhưng sâu sắc trong cuộc sống. “Con ạ, cuộc đời này giống như một khu vườn. Nếu con biết chăm sóc nó, nó sẽ đơm hoa kết trái.” Những câu chuyện của bà không chỉ đơn thuần là những bài học về cách sống, mà còn là nguồn cảm hứng để tôi vươn lên và vượt qua khó khăn.

Bà có một cách dạy dỗ rất riêng. Thay vì dùng những lời giáo huấn khô khan, bà thường truyền tải thông điệp qua những câu chuyện, những kỷ niệm từ thời trẻ của mình. Những câu chuyện về những ngày chiến tranh, về sự nhẫn nại và kiên cường của bà đã giúp tôi hiểu rằng cuộc sống không bao giờ dễ dàng, nhưng chính ý chí và nghị lực sẽ giúp ta vượt qua mọi thử thách.

Khả năng yêu thương và chăm sóc của bà khiến tôi vô cùng cảm động. Những bữa cơm bà nấu không chỉ là những món ăn thông thường, mà còn là trái tim, công sức và tình yêu mà bà dành cho gia đình. Tôi nhớ những sáng sớm, mùi thơm của bún riêu hay phở bà nấu luôn khiến tôi tỉnh giấc. Bà chẳng bao giờ kêu ca hay phàn nàn, mà chỉ lặng lẽ làm mọi thứ với niềm vui trong ánh mắt.

Bà cũng là người luôn động viên tôi trong học tập và cuộc sống. Mỗi khi tôi gặp khó khăn hay thất bại, bà lại ngồi bên tôi, nắm lấy tay tôi và nói: “Không sao đâu, con à. Cứ đứng dậy và tiếp tục tiến về phía trước. Bà luôn tin con.” Những lời động viên ấy như ngọn đèn soi sáng trong những lúc tôi cảm thấy u ám nhất, giúp tôi tìm lại được động lực để tiếp tục phấn đấu.

Thời gian thoi đưa khiến bà giờ đây đã yếu đi nhiều, những bước chân của bà không còn nhanh nhẹn như xưa. Nhưng với tôi, bà vẫn mãi là người phụ nữ kiên cường, mạnh mẽ và tràn đầy yêu thương. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu vô bờ của bà dành cho tôi, và đó chính là món quà quý giá nhất mà cuộc sống đã ban tặng cho tôi.

Tình yêu của bà là nguồn động lực để tôi sống tốt hơn mỗi ngày. Tôi hy vọng có thể trở thành một người giống bà – một người luôn lạc quan, yêu thương, và luôn sẵn sàng sẻ chia. Và hơn tất cả, tôi muốn trân trọng và gìn giữ những kỷ niệm đẹp về bà trong tâm trí mình, như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
1
0
dieu thu
25/08 13:30:33
+5đ tặng

Đối với mỗi người, gia đình là điểm tựa thật vững chắc. Bởi ở đó, chúng ta có những người thân yêu. Với riêng tôi, bố là người đáng kính trọng và yêu thương nhất.

Năm nay, bố của tôi đã bốn mươi sáu tuổi. Dáng người cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền. Mái tóc cắt ngắn đã điểm vài sợi bạc. Làn da ngăm đen vì những tháng ngày vất vả làm việc. Tôi thích nhất là đôi bàn tay của bố. Đôi bàn tay to lớn, chai sần nhưng tràn đầy ấm áp. Đôi bàn tay đã vất vả làm việc vì mong muốn người thân yêu có một cuộc sống đầy đủ.

Bố của tôi là một kĩ sư. Công việc của bố khá vất vả. Hằng ngày, bố phải ở đi giám sát công trình. Dẫu mưa nắng nhưng bố vẫn đi làm. Tôi cảm thấy bố khá khó tính, nghiêm khắc. Nhưng bố cũng rất tâm lí. Bố đã dạy cho tôi nhiều bài học bổ ích. Khi tôi mắc lỗi, bố thường nghiêm túc nhắc nhở, phê bình nhưng chưa bao giờ đánh mắng. Mỗi khi rảnh rỗi, bố lại đưa hai mẹ con đi chơi. Bố cũng rất giỏi nấu ăn. Món tủ của bố là sườn xào chua ngọt - món ăn yêu thích nhất của tôi. Nhờ có bố dạy dỗ, tôi đã biết sống tự lập hơn, ngoan ngoãn hơn.

Không dịu dàng như mẹ, nhưng bố vẫn thể hiện tình yêu thương theo cách thật riêng. Một lần, mẹ đi công tác xa nhà. Tôi bị sốt khá cao. Bố đã chăm sóc tôi rất chu đáo. Bố nấu cháo cho tôi, giúp tôi uống thuốc. Đến khi mẹ về nhà, tôi đã khỏe mạnh hoàn toàn. Thời gian qua đi, bố ngày càng có tuổi. Có nhiều lúc đi làm về, tôi cảm thấy bố thêm mệt mỏi hơn. Tôi thương bố và mong rằng bố sẽ luôn khỏe mạnh. Với tôi, bố là một người cha tuyệt vời và đáng tự hào.

Người bố quả thật luôn dành cho con tình yêu thương đặc biệt. Bởi vậy, chúng ta phải luôn dành sự yêu thương và kính trọng cho bố. Và tôi cũng như vậy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
0
Hà Thị Thùy Linh
25/08 13:31:25
+4đ tặng
**Cảm nhận về cây phượng vĩ - Người bạn của tuổi học trò**

Mỗi khi nhắc đến mùa hè, trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh của những cánh phượng đỏ rực cả một góc trời. Cây phượng vĩ, với tôi, không chỉ là loài cây tô điểm cho sân trường mà còn là người bạn thân thiết của bao thế hệ học trò.

Cây phượng vĩ, với thân hình cao lớn, tán lá xum xuê, tỏa bóng mát cho cả một khoảng sân trường rộng lớn. Vào mùa hè, khi cái nắng oi bức bắt đầu lan tỏa khắp nơi, cũng là lúc cây phượng bắt đầu ra hoa. Những bông hoa đỏ rực, như những ngọn lửa cháy bừng trong nắng, làm cho không gian xung quanh trở nên sinh động và rực rỡ hơn. Mỗi cánh hoa mỏng manh, tinh tế, khẽ rung rinh trước gió, như đang nhảy múa cùng thời gian, gợi lên trong lòng người nhìn biết bao cảm xúc.

Cây phượng không chỉ là một biểu tượng của mùa hè mà còn là biểu tượng của tuổi học trò. Những cánh phượng đỏ đã trở thành dấu ấn không thể thiếu trong ký ức của bao thế hệ học sinh. Dưới tán phượng, chúng tôi từng chơi đùa, từng ôn bài, và cũng dưới tán phượng ấy, chúng tôi đã từng thổn thức khi phải chia tay mái trường, thầy cô và bạn bè. Những cánh phượng rơi nhẹ trên vai áo trắng, trên tay người học trò như những lời nhắc nhở về một thời tuổi trẻ đầy mộng mơ và kỷ niệm.

Mỗi khi nhìn thấy cây phượng, lòng tôi lại tràn ngập những hoài niệm về những tháng ngày học trò vô tư, trong sáng. Tôi nhớ những buổi trưa hè, ngồi dưới gốc phượng, lắng nghe tiếng ve kêu râm ran, và ngắm nhìn những bông hoa đỏ rực bay theo gió. Những cánh hoa ấy như những trang nhật ký của tuổi trẻ, ghi lại những kỷ niệm, những cảm xúc mà chúng tôi từng trải qua.

Cây phượng vĩ không chỉ đẹp bởi màu sắc rực rỡ của hoa, mà còn đẹp bởi những giá trị tinh thần mà nó mang lại. Nó là biểu tượng của sự trưởng thành, của những ký ức ngọt ngào và cũng là lời nhắc nhở về sự trôi qua của thời gian. Cây phượng, với tất cả vẻ đẹp và ý nghĩa của nó, sẽ mãi mãi là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ và trong trái tim của mỗi người học trò.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×