Tôi vốn biết cuộc đời thường đạm bạc, Nên mang theo từng suối rượu, nguồn tình. Đem mến yêu làm cho cảnh thêm xinh. Cứ phong nhã để cho người bớt tục. Để lây lửa chuyển những lòng giá đúc Phải ấm lên vì bắt chước tôi nồng; Để bừng tia trong những mắt tê đông, Và gợi nhịp khiến hồn lười phải thức; Để giục tiếng chim của niềm rạo rực, Để thay cánh rụng của nỗi phai tàn; Để tươi cười mà âu yếm nhân gian, Tôi có sẵn một mặt trời giữa ngực. câu 1 : anh chị hãy nhận xét cấu tứ của đoạn thơ
câu 2: từ đoạn thơ hãy nêu ngắn gọn quan điểm sống của anh chị . Vì sao anh chị lại chọn quan điểm ấy (8-10 dòng)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn thơ mà bạn đã chia sẻ là một bài thơ rất tinh tế với sự phong phú về ngôn ngữ và hình ảnh. Cấu tứ của đoạn thơ này thể hiện sự nhẹ nhàng, du dương và sâu lắng. Câu thơ này thể hiện quan điểm sống của tác giả là truyền bá tình yêu, sự phong lưu và tinh thần lịch lãm trong cuộc sống. Tác giả nhấn mạnh về việc mang theo tình yêu và lòng nồng nhiệt, để ánh sáng lan tỏa và khơi dậy những giác quan, thúc đẩy tinh thần viên mãn và nhân văn. Tuyển chọn quan điểm này vì sự lịch lãm, sâu sắc và tích cực của nó, như một mặt trời giữa lòng ngực, sẵn lòng chiếu sáng và ấm áp cho mọi người xung quanh.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ