1. Từ láy:
* Lộn xộn: Diễn tả trạng thái bừa bộn, không ngăn nắp của tâm trạng.
* Ngổn ngang: Tương tự như lộn xộn, chỉ sự rối rắm, không mạch lạc.
* Đầm đìa: Miêu tả tình trạng ướt sũng, thấm đẫm.
* Gấp rãi: Tạo hình ảnh đối lập, thể hiện sự vội vàng, cuống quýt xen lẫn sự chậm chạp, lề mề.
2. Phương thức biểu đạt chính:
* Tự sự: Kể về tâm trạng của người "tôi" khi đón gió chướng về.
* Miêu tả: Vẽ nên hình ảnh cụ thể, sinh động về cảm xúc và trạng thái của nhân vật.
* Biểu cảm: Thể hiện rõ nét những cảm xúc phức tạp, sâu lắng của người "tôi".
3. Nội dung:
Đoạn văn thể hiện những tâm trạng mâu thuẫn, phức tạp của người "tôi" khi đón gió chướng về. Đó là sự vui mừng pha lẫn bực bội, sự háo hức xen lẫn nỗi buồn, sự mong chờ và cả sự lo lắng về thời gian trôi qua. Gió chướng trở thành một biểu tượng gợi lên những suy ngẫm về cuộc sống, về sự già đi và những điều chưa kịp làm.
4. Phép tu từ:
* Liệt kê: "Mừng đó rồi bực đó" -> Nhấn mạnh sự phức tạp của cảm xúc.
* So sánh: "Tay mình vẫn trắng như vầy" -> Diễn tả sự trẻ trung, chưa trải nghiệm nhiều của bản thân.
* Ẩn dụ: "Gió chướng" là ẩn dụ cho thời gian trôi qua, sự già đi.
* Điệp từ: "Gấp rãi" -> Nhấn mạnh tâm trạng vội vàng, cuống quýt của nhân vật.
5. Cụm danh, động, tính từ:
* Cụm danh: một tâm trạng lộn xộn, cây chổi, một tuổi, cái gì đó, ngày bắt đầu rụng xuống.
* Cụm động từ: đón gió chướng về, cầm cây chổi ra quét sân, buồn muốn chết, đuổi theo đằng sau, gấp rãi ăn, gấp rãi nói, gấp rãi cười.
* Cụm tính từ: trắng như vầy.