Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn 8-10 câu ghi lại cảm xúc của em về nhân vật ông đồ trong tác phẩm cùng tên của Vũ Đình Liên

Viết đoạn văn 8-10 câu ghi lại cảm xúc của em về nhân vật ông đồ trong tác phẩm cùng tên của Vũ Đình Liên. Trong đoạn văn sử dụng phó từ và cụm từ để mở rộng thành phần chính trong câu (Gạch chân chú thích)
3 trả lời
Hỏi chi tiết
38
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong tác phẩm "Ông đồ" của Vũ Đình Liên, nhân vật ông đồ hiện lên với một tâm hồn cao đẹp nhưng đã phải chịu đựng sự lãng quên và buồn bã. Ông là người yêu văn chương, yêu nghệ thuật, nhưng lại không được xã hội trân trọng. **(Chính điều này khiến em cảm thấy tiếc nuối)** cho một người có tài nhưng lại không tìm được chỗ đứng trong thế giới hiện đại. Ông cô đơn, đứng một mình dưới hiên xưa, **(mặc cho thời gian trôi qua)** và những giá trị văn hóa đang dần bị mai một. **(Tình cảnh ấy càng làm cho em cảm nhận sâu sắc hơn)** nỗi bi thương của ông, khi những nét chữ đẹp đẽ không còn tìm được người tiếp nhận. Hình ảnh ông đồ thất vọng ngồi chờ khách, **(với ánh mắt đầy chân thành)**, khiến em thấy xót xa. Ông không chỉ là biểu tượng cho một thế hệ đã qua mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về vai trò của văn hóa và nghệ thuật trong cuộc sống đương đại. **(Những cảm xúc này làm em suy ngẫm nhiều về giá trị của truyền thống)** và tầm quan trọng của việc gìn giữ những nét đẹp văn hóa dân tộc.
1
0
Little Wolf
04/09 13:06:08
+5đ tặng
Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ về bài thơ Ông đồ ( bạn tham khảo nha )

Năm nay đào lại nở, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng người ta đã không còn thấy ông đồ già, mà nay ông đồ xưa ông đã nhập vào những người muôn năm cũ, ông đã thuộc về những gì quá khứ xa xôi, chỉ còn vương vấn hồn ở đâu bây giờ. Với kiểu kết cấu đầu cuối vô cùng độc đáo như đã liên kết hai mảng thời gian quá khứ và hiện tại lại với nhau vô cùng tinh tế. Hình ảnh ông đồ cứ mờ dần, mờ dần rồi mất hút trên con đường vô tận của thời gian. Chính vì thế hai câu kết khép lại bài thơ giống như tiếng gọi hồn cất lên thăm thẳm, day dứt: "Những người muôn năm cũ /Hồn ở đâu bây giờ?". Ông đồ không còn nhưng hồn có nghĩa là linh hồn ông vẫn còn phảng phất đâu đây. Hồn, cách gọi đến chính xác lạ lùng những gì đã qua không thể mất, hồn là bất tử vì thác là thể phách, còn là tinh anh. Hồn có lẽ cũng có thể hiểu là vẻ đẹp tâm hồn Việt, văn hoá Việt chỉ có thăng trầm chứ không bao giờ mất.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Nhi
04/09 13:06:10
+4đ tặng

Đến với bài thơ “Ông đồ”, Vũ Đình Liên đã để lại cho người đọc nhiều suy tư. Hình ảnh ông đồ vốn rất đỗi quen thuộc trong xã hội xưa, họ là những người có học thức, tài năng. Trong quá khứ, mỗi năm Tết đến, ông đồ lại bày mực, tàu giấy đỏ bên phố đông người để viết câu đối. Ông viết câu đối mà như người biểu diễn thư pháp: “Hoa tay thảo những nét/ Như phượng múa rồng bay” khiến người xem tấm tắc khen ngợi, trân trọng: “Hoa tay thảo những nét/Như phượng mùa rồng bay”. Nhưng thời gian trôi qua, cùng với sự phát triển của xã hội, ông đồ vẫn ngồi đấy, nhưng không có ai hay. Những vật dụng quen thuộc như “giấy đỏ buồn không thắm”, “mực đọng trong nghiên sầu” được tác giả nhân hóa nhằm gợi ra nỗi buồn của chính người nghệ sĩ khi không còn được biết đến. Ở cuối bài thơ, câu hỏi tu từ “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?” giống như một lời than trách cho số phận của ông đồ trước sự mai một của những giá trị truyền thống. Đây là một trong tác phẩm mà em yêu thích nhất của nhà thơ Vũ Đình Liên.

0
0
Minh Thảo
04/09 13:06:50
+3đ tặng
Nhân vật ông đồ trong tác phẩm cùng tên của Vũ Đình Liên gợi lên trong em nỗi buồn man mác về sự tàn phai của một nét đẹp văn hóa truyền thống. Mỗi khi Tết đến, hình ảnh ông đồ già với những nét chữ bay bổng từng làm say lòng bao người, nhưng giờ đây, chỉ còn là ký ức mờ nhạt. Cảnh ông đồ ngồi bên đường, nét mặt u buồn vì chẳng mấy ai đến nhờ viết câu đối, khiến lòng em bỗng nhiên se sắt. Sự hắt hủi của dòng đời hiện đại vô tình làm lu mờ hình ảnh ông đồ, biểu tượng của một thời văn hóa vàng son. Em cảm thấy tiếc nuối khôn nguôi cho số phận của ông đồ, một người từng được trọng vọng nhưng giờ đây phải chịu cảnh lẻ loi, bơ vơ. Tác phẩm khiến em trân trọng hơn những giá trị văn hóa truyền thống và nhận ra sự cần thiết của việc bảo tồn, gìn giữ chúng trong cuộc sống hiện đại.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo