Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới

Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang

Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng

Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng

Hương đồng quyến rũ hát vang lên

 

Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy

Dọc lòng hoa dại ngát hương lây

Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn

Bao cái ao rêu nước đục lầy

 

Những buổi mai tươi nắng chói xa

Hồn tôi lóng lánh ánh dương sa

Những chiều êm ả tôi thư thái

Như kẻ nông phu trở lại nhà....

 

Tôi đã từng đau với nắng hè

Thịt da rạn nứt bởi khô se

Đã từng điêu đứng khi mưa lụt

Tôi lở, thân tôi rã bốn bề

 

Chia sẻ cùng người nỗi ấm no

Khi mùa màng được, nỗi buồn lo

Khi mùa màng mất. Tôi vui cả

Với những tình quê buổi hẹn hò.”

       (Trích Lời con đường quê - 1937 trong Tế Hanh thơ và đời, NXB Văn học)

Câu 1 (0,5 điểm). Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ trên là ai?

Câu 2 (0,5 điểm). Tìm trong đoạn thơ sau những từ ngữ, hình ảnh miêu tả đặc điểm của con đường gợi liên tưởng đến đặc điểm của con người:

“Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang

Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng

Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng

Hương đồng quyến rũ hát vang lên.”

Câu 3 (1,0 điểm). Nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau:

“Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn

Bao cái ao rêu nước đục lầy.”

Câu 4 (1,0 điểm). Em có nhận xét gì về hoàn cảnh sống mà con đường quê phải trải qua trong những câu thơ sau:

“Tôi đã từng đau với nắng hè

Thịt da rạn nứt bởi khô se

Đã từng điêu đứng khi mưa lụt

                                       Tôi lở, thân tôi rã bốn bề.

Câu 5 (1,0 điểm). Qua đoạn thơ, em hãy trình bày cảm nhận của mình về hình ảnh con đường quê hương trong cuộc sống hiện nay.

2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
201
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Câu 1 (0,5 điểm).** Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ trên là "tôi", được thể hiện qua hình ảnh con đường quê nhỏ.

**Câu 2 (0,5 điểm).** Những từ ngữ, hình ảnh miêu tả đặc điểm của con đường gợi liên tưởng đến đặc điểm của con người là: "quê nhỏ", "lang thang", "kéo nỗi buồn", "hơi cỏ vướng", "hương đồng quyến rũ". Những hình ảnh này tượng trưng cho sự giản dị, mộc mạc và tâm trạng trĩu nặng của con người.

**Câu 3 (1,0 điểm).** Trong câu thơ “Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn / Bao cái ao rêu nước đục lầy,” biện pháp tu từ được sử dụng là phép nhân hoá. Hình ảnh "Tôi ôm đám lúa" gợi mở một cảm xúc gần gũi, thân thuộc giữa con người và thiên nhiên, thể hiện sự gắn bó, tình yêu với cuộc sống đồng áng, với lao động, sản phẩm của quê hương.

**Câu 4 (1,0 điểm).** Qua những câu thơ “Tôi đã từng đau với nắng hè / Thịt da rạn nứt bởi khô se / Đã từng điêu đứng khi mưa lụt / Tôi lở, thân tôi rã bốn bề,” ta thấy hoàn cảnh sống của con đường quê rất khắc nghiệt. Nó phải gánh chịu những nỗi đau do thời tiết: nắng gắt, khô hanh, mưa lũ. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện khó khăn của thiên nhiên mà còn thể hiện tâm trạng lo âu, dễ tổn thương của con người sống gắn bó với quê hương.

**Câu 5 (1,0 điểm).** Qua đoạn thơ, hình ảnh con đường quê hương được khắc hoạ rất sinh động và gần gũi. Con đường không chỉ là một lối đi mà còn là nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm, cảm xúc của con người. Trong cuộc sống hiện nay, mặc dù có sự thay đổi và phát triển, con đường quê vẫn mang sắc thái bình dị, thân thương. Nó gợi lên tình cảm gắn bó với quê hương, nơi có những kỷ niệm gắn liền với tuổi thơ và những trải nghiệm sống. Con đường quê còn có sức mạnh kết nối tâm hồn con người, nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự giản dị và thiên nhiên tươi đẹp.
2
0
The Big Sea
06/09 20:53:47
+5đ tặng
Bài làm
Câu 1:

Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ là con đường quê. Tác giả đã sử dụng phép nhân hóa để hóa thân vào con đường, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc sống, tâm tư của con đường gắn bó với làng quê.

Câu 2:

Những từ ngữ, hình ảnh miêu tả đặc điểm của con đường gợi liên tưởng đến đặc điểm của con người:

  • "Chạy lang thang": Con đường được nhân hóa như một con người đang đi lang thang, thể hiện sự tự do, phóng khoáng nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn.
  • "Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng": Con đường mang trên mình nỗi buồn, giống như con người mang theo những tâm sự riêng.
  • "Hơi cỏ vướng": Con đường bị níu giữ bởi thiên nhiên, giống như con người bị cuốn vào vòng quay của cuộc sống.
  • "Hương đồng quyến rũ hát vang lên": Con đường bị thu hút bởi vẻ đẹp của thiên nhiên, giống như con người bị hấp dẫn bởi những điều tốt đẹp.

Những chi tiết này cho thấy con đường không chỉ là một vật vô tri vô giác mà còn có tâm hồn, có cảm xúc, giống như một con người thực thụ.

Câu 3:

Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ "Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn/ Bao cái ao rêu nước đục lầy" là nhân hóa.

  • Tác dụng:
    • Làm cho hình ảnh con đường trở nên sinh động, gần gũi với con người hơn.
    • Thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con đường với cuộc sống lao động của người dân quê.
    • Nhấn mạnh vai trò của con đường trong việc kết nối các hoạt động sản xuất của làng quê.
Câu 4:

Qua những câu thơ này, ta thấy hoàn cảnh sống của con đường quê vô cùng khắc nghiệt và vất vả. Con đường phải chịu đựng những tác động khắc nghiệt của thiên nhiên như nắng nóng, mưa lụt. Hình ảnh "thịt da rạn nứt bởi khô se", "tôi lở, thân tôi rã bốn bề" đã khắc họa rõ nét những đau khổ mà con đường phải trải qua. Tuy nhiên, dù phải chịu đựng nhiều khó khăn, con đường vẫn kiên cường tồn tại và chia sẻ với con người những ngọt bùi, cay đắng của cuộc sống.

Câu 5:

Hình ảnh con đường quê trong đoạn thơ gợi lên những cảm xúc sâu sắc về cuộc sống làng quê và con người. Con đường quê không chỉ là một tuyến đường giao thông mà còn là một nhân chứng lịch sử, một người bạn đồng hành của người dân. Nó đã gắn bó với cuộc sống của họ qua bao mùa vụ, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn.

Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại, với sự phát triển của giao thông, nhiều con đường quê đã thay đổi. Một số con đường được bê tông hóa, mở rộng, mất đi vẻ mộc mạc, bình dị vốn có. Điều này khiến ta không khỏi bùi ngùi, nhớ về những con đường đất đỏ, những hàng cây xanh mát ngày xưa.

Hình ảnh con đường quê vẫn luôn gợi nhớ về một tuổi thơ đẹp, về những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Nó nhắc nhở chúng ta về cội nguồn, về những người nông dân cần cù, chất phác.

Trong lòng mỗi người, con đường quê luôn là một miền ký ức đẹp. Dù có đi đâu, làm gì, hình ảnh con đường quê vẫn luôn hiện hữu và mang lại cho ta cảm giác bình yên, ấm áp.

Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phải trân trọng và bảo vệ những con đường quê còn sót lại. Việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống gắn liền với con đường quê là trách nhiệm của mỗi người.

Tóm lại, con đường quê không chỉ là một đối tượng được miêu tả trong thơ mà còn là một biểu tượng của quê hương, của những giá trị truyền thống tốt đẹp.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Nhi
06/09 20:55:54
+4đ tặng

Câu 1/

a/ Những hình ảnh gợi tả thiên nhiên làng quê trong khổ thơ thứ 2: cỏ, hoa dại, lúa, nương sắn, ao rêu.

b/ Từ láy: lang thang, lóng lánh, thư thái

c/ 

- Phép so sánh: "những chiều êm ả tối thư thái" với "kẻ nông phu trở lại nhà". 

- Tác dụng: Phép so sánh giúp hình ảnh trở lên sinh động hơn, gợi tả không gian quê hương thanh bình, yên ả, thoải mái giống như người nông phu đi làm cả ngày vất vả, được trở về ngôi nhà thân yêu của mình.

d/ 

Đoạn thơ đã đánh thức trong em tình yêu và nỗi nhớ quê hương, em nhớ cảnh vật đơn sơ, giản dị mà thấm đượm nghĩa tình, nhớ cha mẹ và những người thân yêu, nhớ tình làng nghĩa xóm tối lửa tắt đèn có nhau.

Câu 2/

"Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
Dọc đường hoa dại ngát hương lây
Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn
Bao cái ao rêu nước đục lầy..."

Ở khổ thơ này, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên làng quê gần gũi, giản dị với những cảnh vật quen thuộc, tươi mát, đó là: cỏ, hoa dại, lúa, nương sắn, ao rêu. Tác giả sử dụng những hình ảnh cỏ, hoa dại, lúa, nương sắn, ao rêu để vẽ một khung cảnh đặc trưng mà chỉ có ở đồng quê. Các động từ sở hữu "ôm", "quanh", "bao" đã thể hiện được sự yêu thương thân thiết của nhân vật trữ tình với thiên nhiên. Người đọc có thể cảm nhận dường như thiên nhiên đang bao bọc, ôm trọn lấy nhân vật "tôi". Không chỉ thế, những động này còn thể hiện tâm hồn hòa hợp, gần gũi với thiên nhiên, thiên nhiên như những người thân yêu. Nhớ về quê hương là nhớ về những điều giản dị mà thấm đượm nghĩa tình.

anchochonglon
Tớ cảm ơn ạ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×