Đoạn trích "Bến đò ngày mưa" của Anh Thơ đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên tĩnh lặng và ảm đạm dưới mưa. Những hình ảnh cây tre, cây chuối đứng lặng lẽ dầm mưa, dòng sông chảy rào rạt trong khung cảnh u buồn, gợi lên cảm giác cô quạnh và hiu hắt. Con thuyền đậu trơ vơ trên bến vắng như chính lòng người lữ khách đang chờ đợi trong sự cô đơn.
Những chi tiết về cảnh vật và con người nơi bến đò mang đến sự tê tái trong lòng người đọc: một bác lái thuyền hút thuốc, một bà bán hàng ho khan, những người đội thúng đi chợ hiếm hoi. Tất cả dường như đều chìm trong màn mưa lạnh lẽo, thưa thớt bóng người. Cảnh vật và con người hòa vào nhau, tạo nên một không gian yên ắng, buồn bã nhưng lại rất chân thực. Bài thơ làm nổi bật vẻ đẹp u buồn của làng quê trong những ngày mưa, đồng thời khơi dậy trong người đọc sự đồng cảm với cuộc sống khó nhọc của những con người nơi đây.
Chấm nhé thanks you bạn ❤️