Người mà em thân thiết nhất trong gia đình là anh trai của em - anh Tuấn. Anh ấy lớn hơn em mười một tuổi, hiện đang là công nhân ở xưởng sửa xe ô tô gần nhà em. Anh ấy có vẻ ngoài cao lớn và vạm vỡ, khỏe mạnh nhờ rất đam mê chơi thể thao. Từ nhỏ, anh ấy đã luôn là một người anh trai tuyệt vời đối với em. Tuy học không giỏi, cũng không đi học Đại học nhưng anh Tuấn vẫn dạy cho em nhiều điều hay. Anh ấy dạy em phải lễ phép với ngời lớn, hiếu thảo với ông bà cha mẹ, hòa đồng với bạn bè. Anh ấy dạy em cách trồng rau, chăm sóc vườn hoa, bơm lốp xe đạp, quét dọn nhà cửa. Có anh Tuấn ở bên, em luôn thấy thật vui và hạnh phúc. Tuy lớn tuổi hơn em nhiều, nhưng anh ấy vẫn luôn chơi cùng em, chở em đi chơi với bạn bè mà không ngại bị em làm phiền. Anh ấy lúc nào cũng mỉm cười dịu dàng, kiên nhẫn với đủ câu hỏi ngốc nghếch của em. Những lúc em làm sai bị bố mẹ trách phạt, anh sẽ đứng ra nhận lỗi cùng em, để em không thấy tủi thân. Em mong rằng một người anh trai tuyệt vời như thế, lúc nào cũng được vui cười, hạnh phúc và may mắn. Chờ em lớn lên, em sẽ bảo vệ và chăm sóc anh như anh đã làm suốt bao năm qua cho em vậy.