Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong hai bài thơ “Khói bếp chiều ba mươi” của Nguyễn Trọng Hoàn và “Nhớ Tết” của Trương Nam Hương, hình ảnh Tết và mẹ được so sánh một cách tinh tế, thể hiện sâu sắc những giá trị văn hóa và tình cảm gia đình.
Trong “Khói bếp chiều ba mươi”, hình ảnh Tết được gắn liền với khung cảnh ấm cúng của bếp núc, nơi khói bếp bay lên hòa quyện với không khí tết. Tác giả sử dụng hình ảnh khói bếp như một biểu tượng của sự sum vầy, ấm áp và tình yêu thương gia đình. Tết không chỉ là thời điểm lễ hội mà còn là dịp để mọi người quay về, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đẹp. Mẹ ở đây không chỉ là người chuẩn bị Tết mà còn là linh hồn của không khí Tết, là người mang đến sự yêu thương, che chở.
Ngược lại, trong “Nhớ Tết”, Trương Nam Hương lại khắc họa hình ảnh mẹ trong sự hoài niệm, gắn liền với những ký ức ngọt ngào. Tết trong bài thơ này không chỉ đơn thuần là ngày lễ mà còn là sự kết nối với quá khứ, với hình ảnh người mẹ tần tảo, chăm sóc cho gia đình. Hình ảnh mẹ hiện lên như một biểu tượng của sự hy sinh, tình yêu và sự chăm sóc vô bờ bến. Tết trở thành một dịp để nhớ về mẹ, về những truyền thống và giá trị mà mẹ đã gìn giữ.
Cả hai bài thơ đều thể hiện sự giao thoa giữa hình ảnh Tết và mẹ, nhưng từ những cách tiếp cận khác nhau. Tết không chỉ là dịp lễ hội, mà còn là thời khắc gợi nhớ về những người đã yêu thương và chăm sóc ta. Qua đó, cả hai tác giả đều muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của gia đình, tình cảm và những giá trị văn hóa trong cuộc sống. Hình ảnh Tết và mẹ không chỉ đơn thuần là biểu tượng của một thời khắc, mà còn là biểu tượng cho những ký ức, tình yêu thương và sự kết nối giữa các thế hệ.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |