Một lần em cảm thấy ân hận là khi đã vô tình làm mẹ buồn vì sự bướng bỉnh của mình. Hôm đó, mẹ nhờ em đi mua đồ giúp, nhưng em đang mải mê chơi game và không muốn đi. Mặc dù mẹ đã nhẹ nhàng nhắc nhở, em vẫn tỏ thái độ khó chịu và thậm chí còn lớn tiếng với mẹ. Sau đó, em nhìn thấy mẹ lặng lẽ đi ra ngoài một mình trong khi trời đang mưa. Lúc đó, em cảm thấy rất hối hận vì đã không giúp mẹ, lại còn làm mẹ buồn lòng. Khi mẹ về, em đã xin lỗi và ôm chặt mẹ, hứa với lòng sẽ không bao giờ cư xử như vậy nữa. Từ trải nghiệm này, em nhận ra rằng mình cần phải biết lắng nghe và tôn trọng người lớn, nhất là với những người yêu thương mình. Trải nghiệm này là một bài học lớn, giúp em hiểu rằng sự ân hận đôi khi đến quá muộn, và mình phải thay đổi trước khi làm tổn thương người khác.