LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

 Bằng trải nghiệm văn học của mình em hãy sáng tỏ nhận định trên ( khoảng 3- 4 trang giấy )

Thơ không phải là nội tâm mà là nhịp điệu của nội tâm, không phải là cảm xúc mà là khoảnh khắc lóe sáng trên đỉnh cao của cảm xúc. Thơ không bao giờ là chuyện ở ngoài kia mà là chuyện ở trong này, nơi mọi thứ đã được thâu nhận đầy đủ vào buồng chứa tâm can. (Nguyễn Thanh Tâm)
 Bằng trải nghiệm văn học của mình em hãy sáng tỏ nhận định trên ( khoảng 3- 4 trang giấy )
1 trả lời
Hỏi chi tiết
33
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Sáng tỏ nhận định của Nguyễn Thanh Tâm về thơ**

Thơ là một thể loại văn học đặc biệt, mang trong mình sức mạnh bộc lộ cảm xúc và tư tưởng con người. Nguyễn Thanh Tâm đã từng có một nhận định sâu sắc về thơ: "Thơ không phải là nội tâm mà là nhịp điệu của nội tâm, không phải là cảm xúc mà là khoảnh khắc lóe sáng trên đỉnh cao của cảm xúc. Thơ không bao giờ là chuyện ở ngoài kia mà là chuyện ở trong này, nơi mọi thứ đã được thâu nhận đầy đủ vào buồng chứa tâm can." Nhận định này mở ra một góc nhìn sâu sắc về bản chất của thơ, từ đó thúc đẩy chúng ta suy ngẫm về vai trò và ý nghĩa của thơ trong đời sống con người.

### Thơ như nhịp điệu của nội tâm

Khi Nguyễn Thanh Tâm cho rằng "Thơ không phải là nội tâm mà là nhịp điệu của nội tâm", ông đã khẳng định rằng thơ không chỉ đơn thuần là những trạng thái cảm xúc hay suy nghĩ bên trong của con người. Thay vào đó, thơ là cách mà những nội tâm ấy được thể hiện, là sự diễn đạt và biểu hiện thông qua cách sắp xếp ngôn từ, âm điệu và hình ảnh. Thơ như một bản nhạc của tâm hồn, nơi mỗi câu thơ như một nốt nhạc, hòa quyện để tạo thành một giai điệu hài hòa, làm sống dậy những cảm xúc sâu sắc bên trong.

Chúng ta có thể thấy điều này rõ nét qua những bài thơ của các thi sĩ nổi tiếng. Chẳng hạn, không thể không nhắc đến Nguyễn Trãi trong "Cảnh ngày hè" với những câu thơ mang đậm vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng con người:

> "Nắng lúc 11 giờ, nước sông rạt rào,
> Ngày vàng vọt, tôi ngồi thương nhớ nhà."

Câu thơ ở đây không chỉ mô tả màu sắc của ngày hè, mà còn gợi lên nỗi nhớ quê hương, tạo nên một nhịp điệu của tâm trạng, đem lại cho người đọc cảm giác sâu lắng. Qua đó, ta thấy thơ không chỉ là những suy nghĩ cô đọng mà còn là cảm xúc được diễn đạt bằng âm điệu và nhịp điệu tự nhiên của ngôn ngữ.

### Cảm xúc và khoảnh khắc lóe sáng

Khi nói "Thơ không phải là cảm xúc mà là khoảnh khắc lóe sáng trên đỉnh cao của cảm xúc", Nguyễn Thanh Tâm đã chỉ ra rằng thơ không đơn thuần là sự mô tả hay thể hiện cảm xúc, mà còn là sự ghi lại những khoảnh khắc tinh túy nhất, những giây phút mà cảm xúc đạt tới đỉnh điểm. Đây là những thời khắc mà con người có thể nhìn thấy rõ ràng nhất bản thân, những rung động mạnh mẽ nhất trong tâm hồn.

Trong thơ ca, khoảnh khắc lóe sáng này thường được gọi là "thần cảm hứng", là lúc mà người sáng tạo chạm tới được những ý tưởng và hình ảnh tuyệt đẹp. Ví dụ, bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng không chỉ kể về những kỉ niệm đau thương nơi chiến trường, mà còn ghi lại những khoảnh khắc tỏa sáng của tình yêu và sự lạc quan giữa cảnh khổ đau:

> "Sông Mã xa đưa, nằm giữa núi rừng,
> Tây Tiến đoàn quân ơi, hành quân xa vời."

Ở đây, hình ảnh "sông Mã xa đưa" không chỉ đơn thuần là mô tả địa lý mà còn tap trung thể hiện tinh thần lạc quan, đoàn kết của những người lính. Cảm xúc đau thương, hoài niệm hòa quyện trong đó, tạo nên một khoảnh khắc tỏa sáng mà người đọc có thể cảm nhận được.

### Thơ là chuyện ở trong này

Cuối cùng, khi nhận định "Thơ không bao giờ là chuyện ở ngoài kia mà là chuyện ở trong này", Nguyễn Thanh Tâm nhấn mạnh đến chiều sâu nội tâm của người sáng tác. Thực tế, thơ ca không phải chỉ là việc ghi chép lại những gì diễn ra bên ngoài, mà quan trọng hơn, đó là cách mà người thi sĩ tiếp nhận và cảm nhận những điều đó trong tâm hồn mình. Những trải nghiệm, kỷ niệm, nỗi nhớ, niềm vui, và cả nỗi đau đều được gửi gắm trong từng vần thơ.

Ví dụ tiêu biểu là tác phẩm của Hồ Xuân Hương, với những bài thơ thể hiện nỗi lòng của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, bên cạnh những khuôn khổ hà khắc của xã hội:

> "Tự tình" hay "Bánh trôi nước" đã lột tả được nỗi cô đơn, uất ức mà phụ nữ cảm nhận, từ đó gửi gắm tâm tư sâu sắc và riêng tư. Những trải nghiệm cá nhân, những điều tưởng như riêng tư nhưng lại có sức cộng hưởng lớn với nhiều thế hệ, chính là giá trị của những bài thơ.

### Kết luận

Nhận định của Nguyễn Thanh Tâm về thơ cho thấy một cái nhìn sâu sắc về bản chất của thể loại nghệ thuật này. Thơ không chỉ là sự thể hiện của cảm xúc, mà còn là nhịp điệu của nội tâm, là những khoảnh khắc lóe sáng của cảm xúc đạt đến đỉnh cao, và là câu chuyện của tâm hồn con người. Chính vì vậy, thơ luôn có sức mạnh chạm vào trái tim người đọc, gợi nhắc về những kỷ niệm, những cảm xúc, và tạo nên sự kết nối giữa người sáng tác và người thưởng thức. Thơ là một phần không thể thiếu trong đời sống văn hóa, nó như một dòng chảy đặc biệt, mang hơi thở của tâm hồn con người trong dòng đời vội vã.
0
0
Đặng Mỹ Duyên
06/10 17:48:59
+5đ tặng
Nhận định của Nguyễn Thanh Tâm về thơ là một góc nhìn sâu sắc về bản chất của thi ca. Ông cho rằng thơ không phải chỉ đơn thuần là việc thể hiện nội tâm hay cảm xúc mà còn là cách chúng ta bắt nhịp với những khoảnh khắc cảm xúc thăng hoa. Với trải nghiệm văn học của mình, tôi xin làm sáng tỏ nhận định này qua các tác phẩm nổi bật trong lịch sử văn học, cụ thể là thơ của Nguyễn Du, Xuân Diệu và Huy Cận.
 
Nguyễn Thanh Tâm nhấn mạnh rằng thơ không chỉ là “nội tâm” mà là “nhịp điệu của nội tâm.” Điều này có nghĩa rằng, thơ không chỉ dừng lại ở việc diễn đạt cảm xúc mà còn là cách cảm xúc được thể hiện thông qua hình thức, âm điệu và cấu trúc của ngôn từ. Trong bài thơ "Truyện Kiều" của Nguyễn Du, nhịp điệu và cách lựa chọn từ ngữ đã tạo nên những rung động mạnh mẽ. Những câu thơ như:
   
   "Đau đớn thay phận đàn bà,  
    Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung"
   
Nguyễn Du đã tạo nên một nhịp điệu trầm bổng, đầy u sầu, phản ánh số phận nghiệt ngã của Thúy Kiều. Đó không phải là những lời tự sự thông thường, mà là nhịp điệu của nỗi đau, của sự thất vọng và cam chịu. Qua đó, cảm xúc không còn chỉ là nỗi đau thuần túy mà là một khoảnh khắc của sự thấu hiểu, của sự chiêm nghiệm về kiếp người.
 
Nguyễn Thanh Tâm khẳng định rằng thơ không phải là cảm xúc mà là khoảnh khắc thăng hoa, khi cảm xúc đạt đến đỉnh điểm và bùng nổ. Ở đây, chúng ta có thể nhìn nhận qua những bài thơ tình của Xuân Diệu, một nhà thơ nổi tiếng với cách diễn tả những cung bậc cảm xúc mãnh liệt. Trong bài thơ "Vội vàng", Xuân Diệu không chỉ thể hiện cảm xúc tiếc nuối trước thời gian trôi qua, mà ông đã đẩy cảm xúc ấy lên đỉnh cao của sự khát khao tận hưởng cuộc sống:
 
   "Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,  
    Ta muốn ôm,  
    Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn..."
 
Những từ ngữ như "ôm", "mơn mởn" không chỉ là biểu đạt cảm xúc, mà còn là sự thăng hoa, nơi cảm xúc đã được đẩy lên đỉnh điểm của sự sống động và khát khao.
 
 
Theo Nguyễn Thanh Tâm, thơ không bao giờ là chuyện “ở ngoài kia” mà là chuyện “ở trong này,” tức là những trải nghiệm và suy ngẫm nội tại của con người. Đọc thơ Huy Cận, đặc biệt là bài "Tràng giang", ta thấy sự hướng nội rõ nét. Bài thơ không chỉ miêu tả cảnh thiên nhiên hoang vắng, mà còn phản ánh sự cô đơn và hoang mang trong tâm hồn con người. 
 
   "Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,  
    Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều,  
    Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;  
    Sông dài, trời rộng, bến cô liêu."
 
Hình ảnh “sông dài, trời rộng, bến cô liêu” không chỉ là cảnh vật ngoại giới, mà còn là những tâm trạng sâu lắng, trầm tư về sự cô đơn của con người trước vũ trụ bao la. Cảm xúc trong thơ Huy Cận không nằm ở việc miêu tả thiên nhiên mà ở cách mà những hình ảnh thiên nhiên đó phản ánh trạng thái tâm hồn.
 
 
Cuối cùng, Nguyễn Thanh Tâm nói rằng thơ là nơi "mọi thứ đã được thâu nhận đầy đủ vào buồng chứa tâm can." Thơ, như một cách tích lũy và chắt lọc cảm xúc, là nơi mà nhà thơ dồn nén và làm phong phú những trải nghiệm của mình. Bài thơ "Chiều xuân" của Anh Thơ là một ví dụ tiêu biểu. Những hình ảnh thanh bình của mùa xuân không chỉ là cảnh vật bên ngoài mà còn là cảm xúc an yên, tĩnh lặng trong lòng tác giả:
 
   "Em ngồi dưới bóng chiều xuân,  
    Nghe trong hơi gió tiếng thầm xa xôi..."
 
Tâm hồn của người thi sĩ đã trở thành nơi lưu giữ những âm thanh và hình ảnh của thiên nhiên, từ đó tạo ra những cảm xúc tinh tế, sâu lắng.
 
 
Qua các tác phẩm của Nguyễn Du, Xuân Diệu, Huy Cận và Anh Thơ, chúng ta thấy rằng nhận định của Nguyễn Thanh Tâm về thơ là hoàn toàn chính xác. Thơ không chỉ là biểu hiện của nội tâm hay cảm xúc, mà là sự nhịp nhàng, thăng hoa, và tích lũy của những khoảnh khắc cảm xúc sâu sắc. Thơ, qua đó, trở thành một phương tiện để con người khám phá và chia sẻ những điều tinh tế, sâu lắng nhất trong tâm hồn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư