Đoạn văn diễn dịch
Quê hương và đất nước là nguồn cội, là niềm tự hào của mỗi con người Việt Nam. Từ bao đời nay, hình ảnh làng quê với những cánh đồng lúa mênh mông, những con sông hiền hòa đã đi sâu vào tâm hồn của mỗi người con đất Việt. Mỗi lần đi xa, hình bóng quê nhà vẫn hiện lên với nỗi nhớ da diết, nhớ tiếng ru êm ả, nhớ dòng sông tuổi thơ. Không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, quê hương còn là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên, là nơi chứng kiến những kỷ niệm buồn vui. Đất nước cũng vậy, đã trải qua biết bao khó khăn, gian khổ để hôm nay phát triển và tự hào trong ánh mắt bạn bè quốc tế. Chính vì thế, tình yêu quê hương và đất nước không chỉ là tình cảm đơn thuần mà còn là trách nhiệm để mỗi chúng ta cùng gìn giữ, xây dựng và phát triển.
Đoạn văn quy nạp
Mỗi lần nghe tiếng gió xôn xao trên cánh đồng hay ngắm dòng sông chảy lặng lẽ, lòng tôi lại thấy ấm áp và bình yên lạ thường. Những hình ảnh quen thuộc của làng quê, từ cây đa, bến nước đến mái đình đều lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ. Đi xa, tôi càng nhớ hơn cái không khí thanh bình của quê hương, nhớ những người hàng xóm giản dị, thân tình. Hơn thế, tôi cũng luôn tự hào khi biết rằng đất nước mình đã vượt qua bao thăng trầm, kiên cường đứng vững trước mọi thử thách để đạt được vị thế như ngày hôm nay. Tất cả những điều ấy khiến tôi nhận ra rằng, quê hương và đất nước không chỉ là nơi sinh ra mà còn là chốn yêu thương, nơi gắn bó suốt cuộc đời mỗi con người Việt Nam.