Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận (khoảng 900 chữ) phân tích bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến

Viết bài văn nghị luận (khoảng 900 chữ) phân tích bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến
1 trả lời
Hỏi chi tiết
13
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Phân tích bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến**

Nguyễn Khuyến, một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền thơ ca Việt Nam cuối thế kỷ XIX, không chỉ nổi tiếng với những bài thơ tả cảnh, mà còn thể hiện tình cảm chân thành, sâu nặng của mình qua những bài thơ viết về tình bạn, tình người. Một trong những tác phẩm đặc sắc của ông là bài thơ "Khóc Dương Khuê", một bài thơ thể hiện nỗi buồn, niềm thương tiếc của Nguyễn Khuyến dành cho người bạn thân Dương Khuê, một nhà thơ cùng thời đã qua đời. Bài thơ không chỉ phản ánh tình cảm sâu sắc của tác giả đối với người bạn, mà còn làm nổi bật tâm trạng của một người nghệ sĩ khi phải đối mặt với sự mất mát, sự ra đi của người thân yêu.

Bài thơ "Khóc Dương Khuê" được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, với bốn bài thơ, mỗi bài bốn câu. Trong đó, Nguyễn Khuyến đã sử dụng những hình ảnh rich, những từ ngữ mềm mại, tạo nên không khí buồn bã và thấm đẫm nỗi niềm. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, người đọc đã cảm nhận được sự bi thương, xót xa của tác giả khi nhận tin Dương Khuê "mất". Câu mở đầu như một tiếng quát đau thương: "Tiếng trống canh khuya". Hình ảnh "tiếng trống" không chỉ ám chỉ sự mất mát mà còn biểu thị cho nỗi cơ đơn của một phận người đang sống trong những đêm dài tĩnh mịch.

Không chỉ dừng lại ở nỗi buồn, bài thơ còn thể hiện tình nghĩa của Nguyễn Khuyến đối với Dương Khuê. Ông viết: "Đồng hương xanh thẳm thôi nằm xuống", từ "đồng hương" thể hiện sự gắn bó, gần gũi giữa hai người không chỉ trong thơ ca mà còn trong đời sống hàng ngày. Hình ảnh "xanh thẳm" mang đến cảm giác về một sợi dây liên kết bền chặt, một tình bạn gắn liền qua năm tháng. Những từ ngữ giản dị, gần gũi ấy lại càng làm tăng phần xót xa cho sự ra đi của một người bạn chí cốt.

Điểm nổi bật trong bài thơ chính là tâm trạng của người ở lại. Nguyễn Khuyến không chỉ mất đi một người bạn, mà còn mất đi một phần của chính mình, điều này thể hiện rõ qua những câu thơ miêu tả nỗi trống trải, cô đơn: "Trời đất mênh mông xót xa", "Nhìn mây mà nhớ". Thời gian dường như ngừng trôi khi một người thân thiết ra đi, và Nguyễn Khuyến thể hiện tâm trạng ấy qua những hình ảnh đối lập giữa "trời đất rộng lớn" và "nỗi xót xa" của một tâm hồn đang chìm đắm trong thương đau. Điều này không chỉ thể hiện nỗi buồn của Nguyễn Khuyến mà còn là tiếng nói chung của tất cả những ai đã từng mất mát người thân.

Nguyễn Khuyến cũng thể hiện tâm thế của người nghệ sĩ trong bài thơ này. Ông đã cảm nhận được nỗi đau mất mát, nhưng đồng thời cũng không ngừng ngẫm nghĩ về nghệ thuật và cái đẹp. Ông viết: "Thơ còn đây nhưng bạn mất rồi", nhấn mạnh rằng thơ ca chính là cầu nối giữa sống và chết, giữa thế giới này và thế giới bên kia. Qua những dòng thơ, ông thể hiện rằng, dù Dương Khuê đã ra đi, nhưng những tác phẩm, những kỷ niệm giữa họ sẽ mãi tồn tại, như một minh chứng cho tình bạn bền chặt.

Bài thơ "Khóc Dương Khuê" không chỉ đơn thuần là nỗi buồn của một người mất bạn, mà còn là cuộc đối thoại nội tâm sâu sắc của Nguyễn Khuyến. Ông khám phá những cảm xúc phức tạp của con người khi phải đối diện với cái chết, sự ra đi của người thân. Có thể nói, "Khóc Dương Khuê" vừa là một bài thơ buồn thương, vừa là một tác phẩm thể hiện tài năng của Nguyễn Khuyến trong việc khắc họa tâm lý nhân vật âu yếm và sâu sắc.

Cuối cùng, qua bài thơ "Khóc Dương Khuê", Nguyễn Khuyến đã gửi gắm một thông điệp lớn lao về tình bạn, tình người và sự tồn tại của nghệ thuật. Mặc dù sự mất mát là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống, nhưng tình cảm, kỷ niệm và những tác phẩm nghệ thuật sẽ mãi mãi là cầu nối, giúp cho những người còn sống có thể nhớ về người đã khuất. Tình bạn không chỉ là những phút giây bên nhau, mà còn là di sản mà mỗi người để lại cho người khác, để họ cảm nhận được sự hiện diện trong những phút giây buồn nhất của cuộc đời.
0
0
Đặng Mỹ Duyên
3 giờ trước
+5đ tặng
Phân tích bài thơ “Khóc Dương Khuê” của Nguyễn Khuyến
 
Nguyễn Khuyến (1835-1909) là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, được biết đến với biệt danh "Tam nguyên Yên Đổ". Ông để lại cho đời những tác phẩm đậm chất dân tộc và chân thành. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là bài thơ "Khóc Dương Khuê", viết khi người bạn thân Dương Khuê qua đời. Đây không chỉ là một bài thơ khóc bạn mà còn là lời bày tỏ tấm lòng sâu sắc của Nguyễn Khuyến đối với tình bạn tri kỷ, đồng thời cũng là sự tự vấn về cuộc đời và con người.
 
Bài thơ "Khóc Dương Khuê" thuộc thể loại song thất lục bát, một thể thơ cổ điển có khả năng diễn tả cảm xúc sâu lắng. Qua đó, Nguyễn Khuyến đã tạo nên một tác phẩm đầy tình cảm, thể hiện nỗi đau xót tột cùng trước sự ra đi của người bạn tri kỷ.
 
1. Tình bạn tri kỷ, sâu sắc
 
Ngay từ đầu bài thơ, Nguyễn Khuyến đã thể hiện nỗi đau khôn xiết khi nhận được tin bạn qua đời:
 
Bác Dương thôi đã thôi rồi,  
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.
 
Hai chữ "thôi rồi" lặp lại như một tiếng thở dài đau xót, khiến người đọc cảm nhận được nỗi mất mát sâu sắc của Nguyễn Khuyến. Câu thơ không chỉ bày tỏ sự thật nghiệt ngã mà còn mang một âm hưởng man mác buồn. Từ "nước mây" gợi lên hình ảnh thiên nhiên bao la, dường như là hiện thân của nỗi đau vô hạn. Nguyễn Khuyến cảm thấy mất mát như cả bầu trời và đất liền đều trở nên trống rỗng, chỉ còn lại sự man mác của thời gian và không gian.
 
Tiếp đó, ông hồi tưởng về những kỷ niệm với người bạn thân thiết:
 
Khi Thủa trời đất nổi cơn gió bụi,  
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.  
Xuân tàn hoa rụng nhờ ai?  
Hồng lạc đường hương ai còn đưa.
 
Đoạn này gợi lại những năm tháng phong ba của cả hai, khi xã hội loạn lạc, con người phải đối mặt với nhiều khó khăn. Thế nhưng, trong thời điểm khó khăn ấy, tình bạn của họ vẫn tồn tại, vững chắc như một chỗ dựa tinh thần. Những hình ảnh ẩn dụ như "hồng lạc đường" hay "hoa rụng" đều gợi lên sự tàn phai của thời gian và cuộc sống, càng làm nổi bật lên tình bạn sâu sắc của hai người. 
 
2. Nỗi đau mất mát
 
Nguyễn Khuyến không chỉ thương tiếc người bạn đã ra đi mà còn cảm thấy sự cô độc của bản thân khi mất đi người bạn tri kỷ. Ông bày tỏ sự trống trải của mình qua những câu thơ tiếp theo:
 
Rượu ngon không có bạn hiền,  
Không mua không phải không tiền không mua.
 
Ở đây, "rượu ngon" là biểu tượng của niềm vui, nhưng khi không còn bạn để cùng chia sẻ, nó trở nên vô nghĩa. Tình bạn đối với Nguyễn Khuyến quan trọng đến mức dù có vật chất, tiền bạc cũng không thể thay thế được sự hiện diện của người bạn. Hình ảnh "không mua" lặp lại hai lần càng khắc sâu thêm sự bế tắc, mất mát của tác giả. Có tiền nhưng không thể mua được tình bạn, không thể quay ngược lại thời gian để tìm lại bạn hiền.
 
3. Sự chân thành trong cảm xúc
 
Một trong những điểm đặc sắc của bài thơ là cảm xúc chân thành và tự nhiên của Nguyễn Khuyến. Không có những lời hoa mỹ, không có sự trang trọng quá mức, tác giả bày tỏ nỗi lòng mình một cách giản dị nhưng sâu sắc. Điều này thể hiện qua những câu thơ:
 
Khóc người, người có biết không?  
Lưng trời sóng vỗ chan hòa nước mây.
 
Nguyễn Khuyến cảm thấy mình lạc lõng giữa cuộc đời, như đứng giữa "lưng trời sóng vỗ", không có điểm tựa. Sự mất mát của ông không chỉ là sự mất đi của một người bạn mà còn là sự mất mát của cả một phần cuộc sống.
 
4. Sự đối diện với thời gian và cuộc đời
 
Trong những dòng thơ cuối, Nguyễn Khuyến không chỉ khóc thương bạn mà còn đối diện với sự hữu hạn của cuộc đời. Ông tự nhủ rằng mọi thứ rồi cũng sẽ qua, con người không thể tránh khỏi quy luật sinh tử. Nhưng điều khiến ông đau đớn hơn cả là sự cô độc còn lại sau khi bạn thân ra đi.
 
Tuổi già hạt lệ như sương,  
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan.
 
Ở đây, ông nhận ra mình đã già, và nước mắt bây giờ cũng không còn dễ dàng rơi như trước. Câu thơ không chỉ nói về sự già nua của thân xác mà còn là sự già cỗi của tâm hồn, của những mất mát không thể bù đắp.
 
 
 
Bài thơ "Khóc Dương Khuê" không chỉ là một lời khóc thương bạn tri kỷ mà còn là một bức chân dung tinh tế về tình bạn trong cuộc sống. Qua tác phẩm, Nguyễn Khuyến đã nhấn mạnh tầm quan trọng của tình bạn, sự gắn bó và niềm tin tưởng lẫn nhau trong suốt cuộc đời. Đồng thời, bài thơ cũng là lời nhắc nhở về sự ngắn ngủi của cuộc đời, rằng mọi thứ rồi cũng sẽ qua đi, chỉ còn lại những kỷ niệm quý giá.
 
Nguyễn Khuyến đã viết bài thơ này với tất cả trái tim, và điều đó đã chạm đến tâm hồn của người đọc. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học kinh điển mà còn là một thông điệp về sự trân trọng những mối quan hệ quý giá trong cuộc sống.
 
 
 
“Khóc Dương Khuê” của Nguyễn Khuyến là một bài thơ buồn man mác, thấm đẫm tình cảm và lòng chân thành. Bài thơ đã làm nổi bật sự tri kỷ, tri âm giữa hai người bạn trong suốt quãng đời dài đầy biến cố. Qua đó, Nguyễn Khuyến gửi gắm thông điệp về tình bạn, sự gắn kết và ý nghĩa của cuộc sống khi có bạn bè bên cạnh. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của riêng Nguyễn Khuyến, mà còn là sự đồng cảm của con người khi đối diện với mất mát, với sự hữu hạn của cuộc đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo