Các cuộc cách mạng tư sản diễn ra chủ yếu do những nguyên nhân kinh tế, chính trị và xã hội phát sinh từ sự mâu thuẫn giữa các giai cấp, đặc biệt là giữa giai cấp tư sản (thương nhân, công nghiệp gia) với chế độ phong kiến đã lỗi thời. Dưới đây là một số lý do chính:
Mâu thuẫn giai cấp: Giai cấp tư sản ngày càng phát triển nhờ các hoạt động thương mại và công nghiệp. Tuy nhiên, họ bị chế độ phong kiến và các đặc quyền của tầng lớp quý tộc kiềm hãm, không được hưởng đầy đủ quyền lợi chính trị, xã hội. Điều này dẫn đến việc họ muốn lật đổ chế độ cũ để thiết lập một hệ thống chính trị có lợi hơn cho mình.
Phát triển kinh tế tư bản chủ nghĩa: Cách mạng công nghiệp và sự phát triển kinh tế tư bản tạo ra một tầng lớp tư sản giàu có và có thế lực kinh tế. Tuy nhiên, hệ thống phong kiến ngăn cản sự phát triển kinh tế tự do, khiến các nhà tư bản muốn thay đổi hệ thống chính trị để phù hợp với nhu cầu phát triển của họ.
Ảnh hưởng của tư tưởng khai sáng: Các tư tưởng triết học khai sáng thế kỷ XVIII (như của John Locke, Montesquieu, Rousseau) đề cao tự do, bình đẳng và quyền con người. Những tư tưởng này lan rộng, góp phần thúc đẩy tinh thần cách mạng trong giai cấp tư sản và quần chúng nhân dân.
Sự suy yếu của chế độ phong kiến: Ở nhiều nước, chế độ phong kiến đã trở nên mục nát, bất lực trong việc quản lý nhà nước, dẫn đến sự bất mãn rộng rãi trong xã hội. Các cuộc khủng hoảng kinh tế, chính trị, sự thối nát của nhà nước phong kiến cũng là chất xúc tác thúc đẩy cách mạng.
Sự tham gia của quần chúng: Không chỉ có giai cấp tư sản, mà nhiều tầng lớp khác trong xã hội như công nhân, nông dân cũng bị áp bức bởi chế độ phong kiến. Họ tham gia vào các cuộc cách mạng tư sản với hy vọng sẽ đạt được những cải thiện trong đời sống xã hội và kinh tế.
Những nguyên nhân trên đã tạo nên động lực để các cuộc cách mạng tư sản nổ ra, với mục tiêu lật đổ chế độ phong kiến, thiết lập nhà nước tư sản và tạo điều kiện cho kinh tế tư bản chủ nghĩa phát triển.