Trong văn bản "Đi lấy mật" trích từ tiểu thuyết **"Đất rừng Phương Nam"** của **Đoàn Giỏi**, nhân vật **Ăn** đã trình bày cách nuôi ong một cách rất tự nhiên và sáng tạo, phù hợp với điều kiện tự nhiên của vùng rừng U Minh Hạ. Cách nuôi ong của Ăn không dựa trên những kỹ thuật phức tạp hay hiện đại, mà sử dụng chính môi trường thiên nhiên làm nền tảng, tận dụng sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên hoang dã.
Ăn chọn cách nuôi ong trong những chiếc lu đất. Những chiếc lu được anh chàng đặt ở trong rừng, dưới tán cây, nơi yên tĩnh và mát mẻ, phù hợp với đặc tính sinh hoạt của loài ong. Anh không sử dụng các thùng nuôi ong như các phương pháp hiện đại, mà thay vào đó chọn lu đất vì chúng gần gũi với tự nhiên, tạo ra môi trường tự nhiên nhất để ong có thể sinh sôi và phát triển.
Bên cạnh việc sử dụng lu đất, Ăn còn chọn địa điểm nuôi ong một cách khéo léo. Anh tìm những vùng rừng trù phú, nơi có nhiều hoa nở quanh năm. Điều này đảm bảo cho đàn ong của anh có đủ nguồn mật để lấy, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của đàn ong. Nhờ sự hiểu biết về môi trường tự nhiên và tập tính của ong, Ăn đã thu hoạch được nhiều mật ong, vừa chất lượng vừa hiệu quả.
Cách nuôi ong của Ăn không chỉ cho thấy sự khéo léo trong việc khai thác thiên nhiên mà còn phản ánh mối quan hệ gần gũi và hòa hợp giữa con người và môi trường xung quanh. Điều này thể hiện tinh thần sống dựa vào thiên nhiên của người dân miền Tây Nam Bộ, biết cách khai thác tài nguyên một cách bền vững mà vẫn giữ được sự cân bằng với môi trường.