Trong hai câu thơ:
**1. "Hóa công sao khéo trêu ngươi?"**
- **Nhân hóa:** "Hóa công" (tạo hóa) được nhân hóa như một con người có khả năng "trêu ngươi", tức là gây ra nghịch cảnh một cách có chủ ý. Điều này làm cho sự việc trở nên sinh động và gần gũi hơn, thể hiện sự oán trách một cách khéo léo của nhân vật trước số phận.
**2. "Bóng đèn tà nguyệt nhử mùi ký sinh."**
- **Ẩn dụ:** "Bóng đèn" và "tà nguyệt" (ánh đèn và trăng tà) ở đây được dùng ẩn dụ cho những yếu tố tàn lụi, yếu ớt, mờ nhạt của cuộc sống về đêm. Hình ảnh này có thể ám chỉ những cảm giác buồn bã, cô đơn của con người trong hoàn cảnh khó khăn.
- **Hoán dụ:** "Ký sinh" là sự ám chỉ đến người sống nhờ hoặc lệ thuộc vào người khác, khiến hình ảnh này có thể hiểu theo nghĩa sâu xa hơn về một thân phận yếu đuối, phụ thuộc.
Cả hai câu đều sử dụng biện pháp nhân hóa và ẩn dụ để diễn tả sâu sắc cảm giác oán thán, cô đơn và bi thương của con người trước nghịch cảnh.