Viết đoạn văn khoảng 1 trang giấy thi ghi lại cảm xúc của em về bài thơ sau Viết đoạn văn khoảng 1 trang giấy thi ghi lại cảm xúc của em về bài thơ sau:Thả diều (Trần Đăng Khoa)
Thả diều
(Trần Đăng Khoa)
Cánh diều no gió Sáo nó thổi vang Sao trời trôi qua Diều thành trăng vàng Cánh diều no gió Tiếng nó trong ngần Diều hay chiếc thuyền Trôi trên sông Ngân
Cánh diều no gió Tiếng nó chơi vơi Diều là hạt cau Phơi trên nong trời Trời như cánh đồng Xong mùa gặt hái Diều em - lưỡi liềm Ai quên bỏ lại
Cánh diều no gió Nhạc trời réo vang Tiếng diều xanh lúa Uốn cong tre làng Ơi chú hành quân Cô lái máy cày Có nghe phơi phới Tiếng diều lượn bay?
Tiếng diều vàng nắng Trời xanh cao hơn Dây diều em cắm Bên bờ hố bom...
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Bài thơ "Thả diều" của Trần Đăng Khoa đã khắc họa một bức tranh đẹp về tuổi thơ, gợi nhớ về những kỷ niệm vô tư, trong trẻo. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, hình ảnh cánh diều no gió đầy sức sống cùng âm thanh vui tươi của sáo thổi đã dẫn dắt người đọc vào một không gian ngập tràn niềm vui, hạnh phúc. Diều như một biểu tượng của ước mơ, tự do, bay bổng, và mỗi lần được thả diều, ta lại cảm nhận được sự thăng hoa của cảm xúc, của tâm hồn. Những từ ngữ như “trăng vàng”, “sông Ngân”, “hạt cau” hay “nong trời” không chỉ tạo nên hình ảnh sống động mà còn ẩn chứa những nét đẹp giản dị của cuộc sống nông thôn Việt Nam. Qua đó, ta như thấy được sự giao thoa giữa thiên nhiên và con người, giữa niềm vui của trẻ thơ với khung cảnh thiên nhiên đang chuyển động. Đặc biệt, câu thơ “Trời như cánh đồng” gợi cho ta cảm giác rộng lớn, bao la, làm nổi bật lên những ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ, đồng thời làm tăng thêm sự ấm áp của tình yêu quê hương. Tuy nhiên, bài thơ không chỉ dừng lại ở những hình ảnh tươi đẹp. Câu thơ “Bên bờ hố bom…” khiến ta chợt thức tỉnh và nhận ra rằng niềm vui ấy còn chịu đựng nhiều mất mát, đau thương. Ẩn sâu trong niềm vui thả diều là nỗi nhớ về quê hương chịu ảnh hưởng của chiến tranh. Hình ảnh "hố bom" như một sự đối lập với ước mơ của đứa trẻ, làm cho ta cảm nhận được sự mỉa mai, xót xa của cuộc sống. Cuối cùng, bài thơ "Thả diều" lại mang đến cho ta một niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Dù có bao khó khăn, mất mát, tình yêu với quê hương, với đời sống vẫn mãi cháy bỏng trong lòng mỗi con người. Nó khơi dậy trong ta một cảm xúc ấm áp, một niềm khao khát hướng về những điều tươi đẹp, giản dị. Qua những dòng thơ chạm đến trái tim, Trần Đăng Khoa đã ghi lại cảm xúc và tâm tư của một thế hệ, để lại cho chúng ta những suy tư sâu sắc về cuộc sống và con người.