Nguyễn Dữ là một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học trung đại Việt Nam, sống vào khoảng thế kỷ XVI. Ông quê ở xã Đỗ Tùng, huyện Thanh Miện, tỉnh Hải Dương, sinh ra trong một gia đình có truyền thống khoa bảng, với cha là tiến sĩ Nguyễn Tường Phiêu. Cuộc đời ông gắn liền với những biến động của thời kỳ Lê sơ và nhà Mạc, khi đất nước trải qua nhiều cuộc xung đột chính trị và xã hội bất ổn.
Nguyễn Dữ nổi bật với tác phẩm "Truyền kỳ mạn lục", bao gồm 20 truyện, được coi là áng văn xuôi cổ điển xuất sắc. Tác phẩm này mang tính chất truyền kỳ, chứa đựng những câu chuyện kỳ lạ, thường phản ánh số phận bi thảm của phụ nữ trong xã hội phong kiến và phê phán các giá trị bất công của hệ thống xã hội đương thời. Điển hình trong số đó là truyện "Chuyện người con gái Nam Xương" với nhân vật Vũ Nương, người phụ nữ hiền thục, đảm đang nhưng lại phải chịu đựng nỗi oan khi chồng nghi ngờ lòng chung thủy và dẫn đến cái chết bi kịch .
Thông qua tác phẩm, Nguyễn Dữ thể hiện tư tưởng nhân đạo sâu sắc, ca ngợi phẩm hạnh của người phụ nữ và lên án thói nam quyền nghiệt ngã, đồng thời mong muốn mang đến một xã hội công bằng hơn . Nhờ vào nghệ thuật kể chuyện đặc sắc, các yếu tố kỳ ảo được lồng ghép khéo léo, tác phẩm của ông đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả .