Trong đoạn thơ trên, có hai biện pháp tu từ chính là ẩn dụ và nhân hóa.
Biện pháp ẩn dụ:
Cụm từ “dòng sông xanh” và “sữa mẹ” được sử dụng với hàm ý tượng trưng. "Dòng sông xanh" ẩn dụ cho dòng chảy yêu thương, nguồn sống phong phú, trong lành; "sữa mẹ" tượng trưng cho tình yêu, sự nuôi dưỡng dạt dào, dịu dàng từ mẹ.
Tác dụng: Biện pháp này gợi lên tình mẫu tử thiêng liêng, thể hiện rằng tình yêu và sự nuôi dưỡng của mẹ là cội nguồn cho mọi sự sống và tình cảm trong cuộc đời.
Biện pháp nhân hóa:
Hình ảnh “vầng trăng tròn thế / lửng lơ khóm tre làng” nhân hóa vầng trăng như một người bạn thân thiết của làng quê, mang nét duyên dáng, dịu dàng.
Tác dụng: Tạo cảm giác gần gũi, ấm áp cho cảnh vật, gợi lên vẻ đẹp thanh bình, thân thuộc của làng quê, làm cho người đọc cảm thấy như được hòa mình vào không gian yên bình ấy.
Hai biện pháp này giúp bài thơ trở nên sâu sắc, giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên tình yêu và niềm tự hào về quê hương, về mẹ.