Tôi hoàn toàn đồng tình với ý kiến rằng khi viết về người nông dân, cách nhìn của nhà văn thường là sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc với nỗi khổ của họ. Người nông dân, với cuộc sống đầy gian truân và vất vả, thường bị lãng quên trong xã hội hiện đại. Nhà văn, thông qua việc miêu tả chân thực cuộc sống của họ, không chỉ phản ánh những khó khăn mà còn thể hiện lòng trắc ẩn và sự kính trọng đối với những giá trị lao động. Ví dụ, trong tác phẩm của Nguyễn Minh Châu hay Kim Lân, hình ảnh người nông dân hiện lên không chỉ là những người lao động chăm chỉ mà còn là những con người có tâm hồn, khát vọng và nỗi đau riêng. Điều này giúp độc giả cảm nhận được nỗi khổ và niềm khát khao sống của họ, từ đó tạo ra sự kết nối mạnh mẽ giữa người viết và nhân vật, làm cho tác phẩm trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn.