Quá trình hình thành chế độ phong kiến gắn liền với nhiều sự kiện lịch sử phức tạp và diễn ra khác nhau ở các quốc gia. Tuy nhiên, có một số sự kiện chung có thể coi là mốc đánh dấu quan trọng trong quá trình này:
Sự suy yếu của chế độ nô lệ: Khi chế độ nô lệ dần suy thoái, các quan hệ sản xuất mới xuất hiện, trong đó đất đai trở thành yếu tố sản xuất chủ yếu. Điều này dẫn đến sự hình thành các tầng lớp xã hội mới, bao gồm quý tộc địa chủ sở hữu đất đai và nông dân làm thuê.
Sự phân chia ruộng đất: Quá trình phân chia ruộng đất từ công xã thị tộc sang sở hữu tư nhân là một bước ngoặt quan trọng. Các tù trưởng, quý tộc dần tích lũy được nhiều đất đai và trở thành những người có quyền lực lớn.
Sự hình thành quan hệ phong kiến: Quan hệ phong kiến được thiết lập dựa trên cơ sở sở hữu ruộng đất. Lãnh chúa ban cho nông dân ruộng đất để canh tác, đổi lại nông dân phải thực hiện nghĩa vụ lao động và nộp thuế cho lãnh chúa.
Sự ra đời của các quốc gia phong kiến: Các vương quốc phong kiến dần hình thành, với vua là người đứng đầu, dưới đó là các quý tộc và nông dân.
Sự hình thành giai cấp phong kiến: Xã hội phong kiến phân hóa thành các giai cấp rõ rệt: quý tộc, tăng lữ, nông dân, thợ thủ công và thương nhân. Mỗi giai cấp có những quyền lợi và nghĩa vụ khác nhau.