Nào dạo lối vườn hoa năm ngoái 245 Đóa hồng đào hái buổi còn xanh Trên gác phượng, dưới lầu oanh Gối du tiên[165] hãy rành rành song song. Bây giờ đã ra lòng rẻ rúng Để thân này cỏ úng tơ mành! 250 Đông Quân sao khéo bất tình[166]? Cành hoa tàn nguyệt, bực mình hoài xuân[167]. Nào lúc tựa lầu Tần hôm nọ Cành liễu mành bẻ thuở đương tơ Khi trướng ngọc, lúc rèm ngà 255 Mảnh xuân y[168] hãy sờ sờ dấu phong. Bây giờ đã ra lòng ruồng rẫy Để thân này nước chảy hoa trôi Hóa công sao khéo trêu ngươi Bóng đèn tà nguyệt nhử mùi ký sinh[169]. 260 Cảnh hoa lạc nguyệt minh[170] dường ấy Lửa hoàng hôn như cháy tấm son Hoàng hôn thôi lại hôn hoàng Nguyệt hoa thôi lại thêm buồn nguyệt hoa! Buồn vì nỗi nguyệt tà ai trọng 265 Buồn vì điều hoa rụng ai nhìn Tình buồn cảnh lại vô duyên[171] Tình trong cảnh ấy, cảnh bên tình này. Khi trận gió lung lay cành bích Nghe rì rầm tiếng mách ngoài xa 270 Mơ hồ nghĩ tiếng xe ra Đốt phong hương hả[172] mà hơ áo tàn. Ai ngờ tiếng dế than ri rỉ Giọng bi thu gọi kẻ cô phòng[173] Vắng tanh nào thấy vân mồng[174] 275 Hơi thê lương lạnh ngắt song phi huỳnh[175]. Khi bóng thỏ chênh vênh trước nóc[176] phân tích đoạn thơ cung oán ngâm khúc trên
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).