LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn khoảng 7-10 câu nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp người dân chài lưới qua 4 câu thơ cuối khổ 3 bài “Quê hương”

Viết đoạn văn khoảng 7-10 câu nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp người dân chài lưới qua 4 câu thơ cuối khổ 3 bài “Quê hương”
            "Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,
            Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
             Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
              Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ."
2 trả lời
Hỏi chi tiết
26
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh đã khắc họa vẻ đẹp giản dị nhưng đầy sức sống của người dân chài lưới qua những hình ảnh sống động và chân thực. Làn da ngăm rám nắng của họ khiến ta liên tưởng đến sự vất vả, hy sinh và tình yêu lao động. Hình ảnh "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm" mang đến cảm giác sâu lắng, thể hiện những ký ức, những khao khát của con người gắn liền với biển cả. Chiếc thuyền im bến như một biểu tượng cho sự bình yên, sau những ngày tháng lam lũ, vất vả. Câu thơ cuối "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ" cho thấy sự kết nối của họ với biển, từ công việc đến cuộc sống, cái muối gắn liền với nguồn sống và tâm hồn. Tất cả những điều đó đã tạo nên một bức tranh đẹp về con người và cảnh vật, thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con người với quê hương, biển cả. Sự hiền hòa của các ngư dân không chỉ là sức mạnh vật chất mà còn là tâm hồn đầy chất thơ và chất nhân văn.
0
0
Đặng Hải Đăng
13/11 19:09:23
+5đ tặng

Trong bốn câu thơ cuối khổ 3 bài “Quê hương” của tác giả Đỗ Trung Quân, vẻ đẹp của người dân chài lưới hiện lên thật giản dị mà đầy sức sống. Họ là những con người mạnh mẽ, gắn bó mật thiết với biển cả, với công việc vất vả nhưng cũng đầy tự hào. "Làn da ngăm rám nắng" là hình ảnh cụ thể, biểu thị cho sự gian khổ khi phải làm việc dưới ánh nắng gay gắt suốt ngày dài trên biển. Tuy nhiên, điều đó cũng phản ánh sức sống bền bỉ, sự kiên cường của những người dân chài. "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm" cho thấy họ sống rất chân thực, hòa mình với thiên nhiên, và như một phần không thể tách rời của biển cả. Khi chiếc thuyền "im bến mỏi", đó là lúc người dân chài được nghỉ ngơi, nhưng cũng chính lúc họ cảm nhận được "chất muối thấm dần trong thớ vỏ" — hình ảnh ấy nói lên sự gắn kết sâu sắc giữa họ và biển, những vất vả, gian truân trong công việc đã thấm vào từng tế bào, nhưng cũng chính sự thấm đượm ấy tạo nên vẻ đẹp của một con người giản dị mà vĩ đại.


 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Little Wolf
13/11 19:09:45
+4đ tặng

Sau chuyến đi biển miệt mài, trở về đất liền, hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ:

"Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm".

Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi, biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối. "Làn da ngăm rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài, vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa, nay ánh lên sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến, các anh giống như những Thạch Sanh vùng biển: "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. "Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa, là gió đại dương, là muối đại dương, là nắng đại dương, là hơi thở của đại dương nữa, "xa xăm" vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi, mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác "vị" khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng. Trong từ "nồng thở" còn như ẩn chứa một sức mạnh dồi dào, bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da, đôi mắt, nụ cười... đều sáng bừng sự sống.

Cùng với các chàng trai vùng chài là những con thuyền "bạn người đi biển":

"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ".

Sau thời gian lao động vất vả, con thuyền không giấu giếm vẻ mệt mỏi của mình: "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ. Nó lặng im "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Trong câu thơ này, Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách một cách tinh tế. "Nghe" là động từ chỉ hoạt động của thính giác, "thấm" lại là cảm nhận của xúc giác. Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thía của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền... Khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Đọc khí thơ, người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ.

Little Wolf
Cậu ơi , cậu có thể chấm điểm giúp tớ đc khum ạ >w<

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư