Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong bốn câu thơ cuối khổ 3 bài “Quê hương” của tác giả Đỗ Trung Quân, vẻ đẹp của người dân chài lưới hiện lên thật giản dị mà đầy sức sống. Họ là những con người mạnh mẽ, gắn bó mật thiết với biển cả, với công việc vất vả nhưng cũng đầy tự hào. "Làn da ngăm rám nắng" là hình ảnh cụ thể, biểu thị cho sự gian khổ khi phải làm việc dưới ánh nắng gay gắt suốt ngày dài trên biển. Tuy nhiên, điều đó cũng phản ánh sức sống bền bỉ, sự kiên cường của những người dân chài. "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm" cho thấy họ sống rất chân thực, hòa mình với thiên nhiên, và như một phần không thể tách rời của biển cả. Khi chiếc thuyền "im bến mỏi", đó là lúc người dân chài được nghỉ ngơi, nhưng cũng chính lúc họ cảm nhận được "chất muối thấm dần trong thớ vỏ" — hình ảnh ấy nói lên sự gắn kết sâu sắc giữa họ và biển, những vất vả, gian truân trong công việc đã thấm vào từng tế bào, nhưng cũng chính sự thấm đượm ấy tạo nên vẻ đẹp của một con người giản dị mà vĩ đại.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |