Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Trông Trăng" của Trần Đăng Khoa mang vẻ đẹp ngây thơ, trong sáng của tuổi thơ, đồng thời thể hiện sự tinh tế trong cách nhìn nhận thiên nhiên. Với những câu thơ giản dị nhưng đầy sức biểu cảm, bài thơ đã khắc họa một cách sinh động hình ảnh vầng trăng và tình cảm của trẻ thơ.
Qua cách miêu tả "Trăng như cái mâm con", tác giả đã tạo ra một hình ảnh gần gũi và dễ hiểu đối với trẻ em. Trăng không còn là một thiên thể xa xôi, mà là một vật thể thân quen, gắn liền với sự ngây ngô, hồn nhiên của tuổi thơ. Câu hỏi "Ai treo ông lên thế?" thể hiện sự tò mò, ngạc nhiên của trẻ em trước sự huyền bí của thiên nhiên, qua đó bộc lộ sự trong sáng, chưa bị vẩn đục bởi những suy nghĩ phức tạp.
Câu thơ "Ông nhìn đàn em bé" như một lời nhân hóa, khi "trăng" được ví như một người ông hiền từ, nhìn ngắm và chăm sóc những đứa trẻ. Đây là hình ảnh thể hiện tình cảm yêu thương, sự quan tâm của thế giới thiên nhiên đối với con người, đồng thời phản ánh ước mơ và suy nghĩ của trẻ thơ.
Với những hình ảnh dễ thương, ngắn gọn nhưng đầy suy tư, bài thơ "Trông Trăng" không chỉ là sự quan sát ngây thơ của trẻ em mà còn thể hiện một tình cảm trong sáng, ngây ngô nhưng cũng rất sâu sắc đối với thiên nhiên. Vẻ đẹp của bài thơ nằm ở sự giản dị, chân thật trong cách diễn đạt, là tiếng nói của sự ngạc nhiên và khám phá thế giới trong mắt trẻ thơ.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |