Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong khổ 2 của bài thơ "Trăng" của Xuân Diệu, yếu tố tượng trưng được sử dụng để thể hiện những cảm xúc, suy tư sâu sắc của tác giả về cuộc đời, về tình yêu và khát vọng sống. Xuân Diệu đã sử dụng hình ảnh trăng như một biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu, của sự đẹp đẽ, lãng mạn và mơ mộng. Cụ thể, trong khổ thơ này, trăng không chỉ là hiện tượng thiên nhiên mà còn là một biểu tượng cho niềm khát khao sống mãnh liệt, sự vươn lên trong tình yêu và khát vọng của con người.
Trăng trong bài thơ không còn đơn thuần là một vật thể, mà là biểu tượng của một mối quan hệ tình cảm thấm đẫm sự mơ màng, lãng mạn. Cụ thể, khi tác giả nói "Trăng cứ tròn vành vạnh," đó là sự ám chỉ đến tình yêu luôn đầy đặn, tròn đầy và khát vọng được yêu thương. Trăng ở đây không chỉ đơn thuần là hình ảnh tự nhiên, mà còn là tượng trưng cho sự vĩnh cửu và sự kỳ vọng vào một tình yêu không bao giờ phai nhạt.
Ngoài ra, trong việc sử dụng yếu tố tượng trưng, Xuân Diệu còn khắc họa một sự tương phản giữa con người và thiên nhiên. Trong khi con người luôn thay đổi, chịu ảnh hưởng bởi thời gian và cuộc sống, thì trăng lại là biểu tượng của sự bất biến, của những cảm xúc không bao giờ thay đổi. Hình ảnh trăng càng làm nổi bật sự khao khát về một tình yêu bất diệt, không chịu sự chi phối của thời gian, không gian.
Như vậy, qua việc sử dụng yếu tố tượng trưng trong khổ 2 bài thơ, Xuân Diệu không chỉ bày tỏ nỗi niềm của chính mình mà còn muốn người đọc cảm nhận được sự mãnh liệt của khát vọng sống, khát vọng yêu đương không ngừng nghỉ, muốn được vươn tới cái đẹp hoàn hảo.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |