Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu
Mai sau,
Mai sau,
Mai sau…
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh
Ba khổ thơ cuối của bài thơ "Tre Việt Nam" của Nguyễn Duy đã để lại trong em nhiều cảm xúc sâu lắng và tự hào về hình ảnh cây tre - biểu tượng của sự kiên cường và bất khuất của dân tộc Việt Nam. Những câu thơ như "Nòi tre đâu chịu mọc cong, Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường" đã khắc họa rõ nét tính cách ngay thẳng, không chịu khuất phục trước khó khăn của người Việt. Hình ảnh "Lưng trần phơi nắng phơi sương, Có manh áo cộc tre nhường cho con" gợi lên tình cảm yêu thương, sự hy sinh của thế hệ trước dành cho thế hệ sau. Đặc biệt, ba chữ "Mai sau, Mai sau, Mai sau..." vang lên như một lời khẳng định mạnh mẽ về sự trường tồn của cây tre, cũng như tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam qua bao thế hệ. Những hình ảnh và cảm xúc này không chỉ làm em thêm yêu quý cây tre mà còn tự hào về truyền thống và phẩm chất cao đẹp của con người Việt Nam.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |