Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô hoặc bạn bè khi ở trường tiểu học

viết bài văn kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với thầy cô hoặc bạn bè khi ở trường tiểu học 

2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
131
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Kỉ Niệm Sâu Sắc Với Thầy Cô Ở Trường Tiểu Học**

Trong quãng thời gian đi học tiểu học, những kỉ niệm tươi đẹp cùng thầy cô và bạn bè đã in sâu trong tâm trí em. Một trong những kỉ niệm mà em không thể nào quên đó chính là buổi hoạt động ngoại khóa tại trường, diễn ra vào năm lớp 5.

Đó là một ngày hè oi ả, ánh nắng vàng phủ rộng khắp sân trường. Hôm ấy, thầy Minh, giáo viên dạy môn Toán của chúng em, đã tổ chức một buổi dã ngoại về nguồn. Địa điểm chúng em chọn là một khu rừng thông không xa trường. Cả lớp hào hứng chuẩn bị những món ăn đơn giản, cùng nhau gói bánh mì, làm nước chanh và đem theo trái cây. Trên chiếc xe buýt, tiếng cười nói rôm rả, và những bài hát vang lên khiến chúng em quên đi cái nắng gay gắt của mùa hè.

Khi đến nơi, thầy Minh đã dẫn chúng em đi thăm quan các ngọn đồi quyến rũ, nơi có những cây thông cao lớn reo rắt trong gió. Thầy không chỉ dạy chúng em về thiên nhiên mà còn tổ chức nhiều trò chơi thú vị. Chúng em được chia thành các đội, thi tìm hiểu về thực vật và động vật trong rừng. Mỗi lần tìm thấy một loài cây hay con vật nào đó, chúng em lại reo hò vui mừng. Qua những hoạt động này, em cảm nhận được sự gắn kết giữa các bạn trong lớp ngày càng mạnh mẽ.

Khi buổi chiều chầm chậm buông xuống, ánh nắng vàng dịu dàng lướt qua những tán lá, chúng em cùng nhau quây quần quanh một chiếc bàn nhỏ, thưởng thức những món ăn mà mình đã chuẩn bị. Thầy Minh đã lắng nghe chúng em chia sẻ về sở thích, ước mơ và những bài học cuộc sống. Những câu chuyện của thầy luôn chứa đựng những bài học bổ ích, như lời nhắc nhở để chúng em phấn đấu trong học tập và cuộc sống.

Buổi dã ngoại kết thúc trong không khí vui vẻ, nhưng cũng chứa đựng chút nuối tiếc khi phải chia tay. Chúng em cùng hứa với nhau sẽ giữ mãi những kỉ niệm đẹp này, cùng nhau học tập và trưởng thành. Thời gian trôi qua, nhưng những hình ảnh ấy vẫn sống mãi trong tâm hồn em.

Kỉ niệm này không chỉ giúp em gắn bó hơn với bạn bè, mà còn nhắc em nhớ đến hình ảnh của thầy Minh - người thầy luôn tận tâm dạy dỗ, dẫn dắt chúng em trên con đường học vấn. Thầy không chỉ là người truyền kiến thức mà còn là người bạn, người cổ vũ cho chúng em trên hành trình khám phá thế giới. Chắc chắn, đây sẽ là một trong những kỉ niệm đẹp nhất của tuổi học trò mà em sẽ mãi trân trọng.
1
0
Hồng Anh
20/11 19:51:07
+5đ tặng
Trong quãng thời gian đáng nhớ làm học sinh, mỗi người đều có những kỷ niệm đáng trân trọng với những người thầy cô đã từng đồng hành và dạy bảo chúng ta. Những kỷ niệm đó rất thiêng liêng và đặc biệt, chúng luôn ấn tượng sâu sắc vào trí nhớ và tình cảm của mỗi người, đồng hành suốt cuộc đời của chúng ta.

Với tôi, có một kỷ niệm đặc biệt luôn ở trong tâm trí và không thể quên với người thầy giáo đáng kính nhất của tôi trong cuộc đời. Thầy không chỉ dạy cho tôi các kỹ năng học tập như văn, toán mà còn giúp đỡ tôi trong những ngày đầu tiên bước vào trường học, khi tôi chưa rõ về cuộc sống và những thử thách mà nó đem lại.


Đó là người thầy giáo dạy tôi suốt những năm tiểu học đầu tiên. Đó là một kỷ niệm vô cùng đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của tôi, trong lần đầu tiên bước vào lớp học cùng với những cảm xúc mới lạ, bồi hồi. Tất cả mọi thứ đối với tôi đều mới mẻ, thầy cô giáo mới, bạn bè mới...

Trong ngày khai giảng của năm học, tất cả học sinh được phân vào lớp để học buổi học đầu tiên. Đó là buổi học vô cùng ý nghĩa và quan trọng. Tôi được làm quen với giáo viên chủ nhiệm và giao lưu với bạn bè của mình trong ngôi nhà mới sẽ theo chúng tôi trong những năm tiểu học tiếp theo.

Khi cánh cửa lớp học được mở ra, tôi đã thấy thầy Hoàn bước vào với dáng người nhanh nhẹn và hoạt bát. Nụ cười ấm áp của thầy khiến tôi cảm thấy thân thuộc tựa như ba mình ở nhà. Thầy đã dành tình cảm và thời gian của mình để dạy bảo cho chúng tôi, giúp chúng tôi trưởng thành và tự tin hơn. Trên tóc thầy đã có những sợi bạc, thể hiện sự vất vả và nhọc nhằn của thời gian, nhưng vẫn đầy sức sống và nhiệt huyết.

Khuôn mặt thầy sáng ngời, trên bàn tay cầm phấn có nhiều nếp nhăn thể hiện những nỗ lực của thầy vì học sinh. Khi thầy bước lên bục giảng, tôi thấy trái tim tôi đập nhanh hơn. Thầy tự giới thiệu và ra hiệu cho chúng tôi giữ trật tự, kể về những điểm thầy yêu thích và những kỳ vọng của thầy đối với chúng tôi. Thầy đã giới thiệu sẽ là người giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi trong năm năm tiểu học tới. Tôi cảm thấy may mắn và tự hào khi có một người thầy như thầy Hoàn, người sẽ luôn là người đồng hành, hỗ trợ và truyền cảm hứng cho chúng tôi trong những năm tháng đầy màu sắc của cuộc đời.


Giọng nói của thầy du dương ấm áp, khiến chúng tôi cảm thấy gần gũi và thân thiện. Trong ngày đầu tiên tới trường, tôi ấn tượng với vẻ ngoài giản dị, thân thiện của thầy, khác hoàn toàn với những gì tôi tưởng tượng về những người thầy cô giáo ở trường tiểu học, nghiêm nghị và xa cách. Sau khi thầy bắt đầu viết những chữ cái đầu tiên để giúp chúng tôi bước vào một thế giới mới, tôi biết đến chữ viết trong cuộc đời của mình.


Sau khi mở vở và cầm bút, tôi nhìn thấy trang giấy trắng ngần trước mắt và cảm thấy hoang mang. Tôi không biết bắt đầu từ đâu, những chữ viết đầu tiên cứ run run và không đều, khiến tôi lo lắng và mất tự tin. Sợ bị thầy mắng, tôi càng viết chữ quýnh quáng hơn, không còn tinh tế và chính xác như những bài viết trước đó.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của thầy Hoàn đã thổi bay đi những lo lắng và sự bối rối của tôi. Thầy đến sát bên tôi, nắm lấy tay tôi và chỉ dẫn tôi viết theo nét chữ. Bàn tay ấm áp của thầy làm cho tôi cảm thấy an toàn và bình yên. Thầy dạy tôi không chỉ viết chữ mà còn truyền đạt cho tôi những giá trị sống tốt đẹp. Khi tôi tự tin hơn và những chữ viết sau đẹp hơn, thầy buông bàn tay tôi và cười tươi.

Khuôn mặt phúc hậu của thầy và sự cảm thông của ông là những điều tôi không thể quên được. Tôi luôn cảm thấy gần gũi và ấm áp khi nhớ về thầy. Từ đó, bức tranh về thầy Hoàn trong tâm trí tôi không chỉ là một bức tranh tuyệt vời, mà còn là một kỉ niệm khó quên và giá trị của tình thầy trò suốt đời.

Buổi học đầu tiên của tôi với thầy Hoàn là một kỷ niệm không bao giờ quên. Thầy đã dạy cho tôi những nét chữ đầu đời, biến tôi từ một kẻ không biết gì thành một người biết mọi thứ. Tôi sẽ không bao giờ quên công lao trời biển của thầy. Câu danh ngôn “Ngọc không mài không sáng, người không học không tài” mà thầy đã tặng chúng tôi trước khi chia tay cũng sẽ luôn ở trong tâm trí tôi. Những lần thầy giúp đỡ tôi đều ghi sâu trong tâm trí và là nguồn động viên vô giá cho tôi trong suốt cuộc đời. Tôi luôn tự hào và biết ơn về sự ảnh hưởng tích cực của thầy đối với sự nghiệp và con đường phát triển của tôi. Các kỷ niệm đó sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của tôi, và là niềm tự hào của một học trò trung thành với người thầy yêu quý

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Quỳnh Anh
20/11 19:58:46
+4đ tặng
Trong những năm tháng học tiểu học, em có rất nhiều kỉ niệm đẹp và sâu sắc với thầy cô và bạn bè. Nhưng một kỉ niệm mà em luôn nhớ mãi là lần được cô giáo chủ nhiệm lớp 4 của em cứu giúp trong một tình huống khó khăn.
 
Hôm đó, là ngày thi cuối kỳ môn Toán, em cảm thấy vô cùng lo lắng và hồi hộp. Trước đó, em đã học và ôn tập rất chăm chỉ, nhưng khi ngồi vào phòng thi, em bỗng dưng quên hết mọi kiến thức. Tay em run rẩy, đầu óc trở nên trống rỗng, em không thể tập trung để làm bài được. Những con số trên giấy thi cứ nhảy múa trước mắt em, làm em cảm thấy hoảng loạn và bất lực.
 
Cô giáo chủ nhiệm, cô Hương, đã phát hiện ra sự bối rối của em. Cô nhẹ nhàng đi đến, đặt tay lên vai em và nói nhỏ: "Bình tĩnh nào, em hít thở sâu và làm từng bài một nhé. Cô tin em có thể làm được." Ánh mắt dịu dàng và lời động viên chân thành của cô đã giúp em bình tĩnh lại. Em bắt đầu làm bài từ từ và dần dần lấy lại sự tự tin.
 
Nhờ sự khích lệ và động viên của cô Hương, em đã hoàn thành tốt bài thi và đạt được điểm cao. Sau kỳ thi, cô Hương đã nói chuyện với em và chia sẻ rằng cô cũng từng trải qua những tình huống tương tự khi còn đi học. Cô kể cho em nghe về những kỉ niệm, những bài học quý giá mà cô đã học được từ những lần gặp khó khăn.
 
Từ đó, em học được rằng sự bình tĩnh và tự tin là rất quan trọng trong mọi tình huống. Em cũng nhận ra rằng, thầy cô không chỉ dạy kiến thức mà còn là những người bạn đồng hành, sẵn sàng giúp đỡ và động viên chúng ta vượt qua khó khăn. Kỉ niệm với cô Hương không chỉ là một bài học đáng nhớ mà còn là nguồn động lực giúp em luôn cố gắng và tự tin trong cuộc sống.
 
Những kỉ niệm ấy đã khắc sâu trong tâm trí em và trở thành những trang ký ức đẹp đẽ của thời tiểu học. Em luôn biết ơn và trân trọng tình cảm, sự quan tâm mà thầy cô đã dành cho mình. Và mỗi khi nhớ lại, em lại cảm thấy ấm áp và tự hào về những năm tháng học trò của mình.
Dieu Phan
cảm ơn bạn quỳnh anh
Quỳnh Anh
Ko có zì ạ????

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×