Bài thơ "Lối Mòn Xưa" của tác giả Kiên Duyên đưa tôi vào một hành trình qua thời gian, đưa tôi trở lại với những kỷ niệm ngọt ngào và những hình ảnh quen thuộc của tuổi thơ. Từng dòng thơ lồng ghép những hình ảnh mơ hồ của một quãng đời trẻ trung, đong đầy cảm xúc và hy vọng.Như một cuộc du hành qua những góc phố, những con đường làng quê, bài thơ mang lại cho tôi cảm giác bình yên và ấm áp. Những lối mòn, những hàng cây, những dòng suối - tất cả đều là những dấu vết của quá khứ, gắn liền với kí ức của người viết và cũng là của chúng ta.Tôi cảm nhận được sự mộc mạc và chân thật trong từng từ ngữ, từng hình ảnh mà tác giả tạo ra. Bài thơ không chỉ là việc miêu tả một cảnh đẹp mà còn là việc tái hiện lại một phần của cuộc sống, những giá trị truyền thống và những nỗi lo âu, niềm vui của con người."Lối Mòn Xưa" là một lời tri ân sâu sắc đối với quê hương, là một lời nhắc nhở về giá trị của những điều đơn giản và chân thành trong cuộc sống. Đọc bài thơ, tôi cảm thấy như đang quay trở lại với nguồn cội, tìm lại được sự bình yên và sự kích động của tuổi thơ dường như đã quên.Với tôi, "Lối Mòn Xưa" không chỉ là một bài thơ, mà là một tác phẩm nghệ thuật đong đầy tình cảm và ý nghĩa, là nguồn cảm hứng để tìm lại và gìn giữ những giá trị đích thực của cuộc sống.