Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Dưới đây là đoạn văn nghị luận phân tích nghệ thuật xây dựng nhân vật Dung trong văn bản Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư:
Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn tài hoa với khả năng khắc họa nhân vật tinh tế, sống động và đầy chiều sâu. Trong Ông ngoại, nhân vật Dung được xây dựng không chỉ như một con người cụ thể, mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, đại diện cho những thân phận nhỏ bé, đơn độc và lạc lõng trong xã hội. Với nghệ thuật xây dựng nhân vật tinh tế, Nguyễn Ngọc Tư đã khiến Dung hiện lên vừa thực vừa mộng, vừa đáng thương vừa đáng trân trọng.
Dung là một cô gái có hoàn cảnh đặc biệt, bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ và được ông ngoại nuôi nấng. Số phận bất hạnh ấy khiến Dung trở nên khép kín, sống trong nỗi cô đơn triền miên. Nguyễn Ngọc Tư đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh để diễn tả tâm lý nhân vật, từ ánh mắt buồn bã, dáng vẻ lặng lẽ cho đến những suy nghĩ đầy mặc cảm của Dung. Từng chi tiết nhỏ đều góp phần khắc họa rõ nét sự cô độc, tổn thương trong tâm hồn của cô gái này. Chẳng hạn, hình ảnh Dung ngồi lặng bên bờ sông, ngắm dòng nước trôi, đã tạo nên một không gian trầm lắng, đầy cảm xúc. Điều này không chỉ thể hiện nỗi buồn của Dung mà còn phản ánh những ám ảnh nội tâm mà cô luôn mang theo.
Điểm đặc sắc trong nghệ thuật xây dựng nhân vật của Nguyễn Ngọc Tư là sự hòa quyện giữa tả thực và biểu cảm. Qua lời văn, người đọc không chỉ nhìn thấy một Dung cụ thể, mà còn cảm nhận được những nỗi đau và khát vọng của cô. Dung khao khát một mái ấm gia đình, một nơi chốn thuộc về mình, nhưng thực tế lại quá khắc nghiệt. Tuy nhiên, Nguyễn Ngọc Tư không để nhân vật chìm sâu vào bi kịch. Dung, dù yếu đuối, vẫn toát lên một nghị lực sống mạnh mẽ, một sự vươn lên khỏi những bất hạnh. Chính điều này khiến nhân vật trở nên gần gũi và đáng yêu hơn.
Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng không gian và thời gian để làm nổi bật nhân vật Dung. Không gian miền quê Nam Bộ với dòng sông, cây cầu, cánh đồng là bối cảnh quen thuộc trong tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư, tạo nên sự dung dị, mộc mạc nhưng cũng đầy sâu lắng. Chính trong không gian ấy, hình ảnh Dung càng trở nên nổi bật, gợi lên những suy tư về thân phận con người. Thời gian trong tác phẩm cũng được xây dựng khéo léo, khi hiện tại và quá khứ đan xen, giúp người đọc hiểu rõ hơn về cuộc đời và những nỗi niềm của Dung.
Nhân vật Dung còn gây ấn tượng bởi sự tương phản với các nhân vật khác trong truyện. Ông ngoại – người đã hy sinh cả đời để chăm sóc Dung, là một điểm tựa tinh thần quan trọng. Tuy nhiên, mối quan hệ này cũng mang lại những xung đột nội tâm cho Dung, khi cô vừa biết ơn, vừa cảm thấy mình là gánh nặng. Sự đối lập giữa sự bao dung của ông ngoại và nỗi mặc cảm của Dung tạo nên một lớp nghĩa sâu sắc, thể hiện tinh thần nhân văn trong tác phẩm.
Tóm lại, với nghệ thuật xây dựng nhân vật tài tình, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa thành công hình ảnh nhân vật Dung – một cô gái nhỏ bé nhưng kiên cường giữa dòng đời nghiệt ngã. Qua nhân vật này, tác giả không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự đồng cảm và niềm hy vọng. Nhân vật Dung, qua ngòi bút Nguyễn Ngọc Tư, đã trở thành biểu tượng của những số phận mong manh nhưng tràn đầy sức sống, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |