Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Hôm đó là một ngày cuối tuần, trời nắng nhẹ và gió se se thổi. Lòng tôi bỗng nhiên bồn chồn, xao xuyến khi nhìn thấy những bạn bè thân thiết đang tụ tập ở sân trường, chuẩn bị cho một trận đấu bóng đá đầy hấp dẫn. Dường như tiếng bóng lăn và những lời cổ vũ vang lên từ sân cỏ kéo tôi ra khỏi lớp học, nơi tôi đang phải ngồi đối diện với những bài kiểm tra và bài tập dài lê thê. Một ý nghĩ liền lóe lên trong đầu tôi: "Sao mình không trốn học một lần, đi đá bóng cho thỏa thích?" Và thế là, tôi đã quyết định làm một việc mà chẳng bao giờ tôi nghĩ mình sẽ dám làm: trốn học đi đá bóng!
Cảm giác vừa lo lắng vừa phấn khích khiến tôi không thể ngồi yên. Mình sẽ phải làm gì để lẻn ra ngoài mà không bị phát hiện đây? Tôi nhìn quanh, thấy cô giáo đang chăm chú giảng bài, các bạn trong lớp thì tập trung làm bài. Tôi lén lút thu dọn sách vở vào cặp và bước ra khỏi lớp, mỗi bước đi như càng thêm nhanh chóng, trái tim tôi đập loạn nhịp. Sân trường lúc này thật rộng lớn, không một bóng người qua lại, tôi nhẹ nhàng đi về phía cổng trường, cố gắng không để ai phát hiện ra mình.
Khi ra đến sân cỏ, tôi đã cảm thấy như một người chiến thắng, tựa như mình vừa vượt qua một thử thách lớn lao. Các bạn đều đã có mặt, chiếc bóng đá đã sẵn sàng, tiếng cười nói vang vọng trong không khí. Mọi thứ như xóa tan đi những căng thẳng, mệt mỏi của những buổi học khô khan. Tôi hòa mình vào trận đấu, cảm nhận từng cú sút, từng pha chuyền bóng, tất cả như hòa vào nhau thành một khúc nhạc vui tươi, đầy năng lượng.
Trận đấu cứ thế diễn ra hết sức sôi động và hấp dẫn. Đôi lúc, tôi thấy một cảm giác vừa vui vẻ lại vừa ân hận. Có lúc tôi nhìn qua cửa sổ lớp học, thấy cô giáo vẫn đứng đó, giảng bài cho các bạn trong lớp. Tôi bỗng cảm thấy có chút lo lắng về việc mình sẽ bị phát hiện. Nhưng chỉ cần nhìn lại trận bóng đang diễn ra trước mặt, tất cả lo lắng như tan biến. Cảm giác ấy thật tuyệt vời, không gì có thể thay thế được sự hứng khởi khi được làm điều mình yêu thích.
Dù vậy, tôi cũng không thể tránh khỏi cảm giác tội lỗi. Sau trận đấu, tôi nhanh chóng trở lại lớp, cố gắng nhập cuộc lại với những bài học còn dang dở. Tôi hiểu rằng việc trốn học để đá bóng chỉ là một khoảnh khắc nhất thời, nhưng nó lại khiến tôi nhận ra giá trị của sự học hành, của trách nhiệm. Tuy nhiên, một lần trốn học cũng cho tôi những kỷ niệm vui vẻ, một sự tự do hiếm hoi giữa những buổi học căng thẳng.
Dẫu biết rằng học hành quan trọng, nhưng tôi cũng không thể quên được niềm vui và cảm giác tự do khi cùng bạn bè chạy trên sân cỏ, đá những quả bóng đầy hứng khởi. Tôi tự nhủ với mình, lần sau sẽ cố gắng sắp xếp thời gian hợp lý để có thể tham gia những trận đấu vui vẻ như thế, nhưng cũng không quên trách nhiệm của một học sinh.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |