Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Đi thuyền trên sông Đáy" của Hồ Chí Minh là một tác phẩm giàu chất trữ tình, thể hiện tâm trạng của Bác khi đi thuyền trên sông Đáy. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh thơ mộng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp và thơ mộng, đồng thời thể hiện tình yêu quê hương đất nước, lòng yêu thiên nhiên và tâm trạng của Bác khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
Khổ thơ đầu tiên đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên thanh bình, tĩnh lặng: "Dòng sông lặng ngắt như tờ". Hình ảnh dòng sông yên tĩnh, tĩnh lặng như tờ giấy trắng, tạo nên một không gian yên bình, thanh tĩnh. Con thuyền lướt nhẹ trên dòng sông, chờ đợi ánh trăng soi sáng: "Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng theo". Hình ảnh này gợi lên sự thanh tao, nhẹ nhàng, lãng mạn. Cách sử dụng từ ngữ "lặng ngắt", "chờ trăng theo" đã tạo nên một không khí tĩnh lặng, chờ đợi, đầy ẩn ý. Sự tĩnh lặng của dòng sông như phản chiếu tâm trạng của Bác, một tâm trạng chờ đợi, suy tư, ẩn chứa những nỗi niềm riêng.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục miêu tả khung cảnh thiên nhiên vắng vẻ, hoang sơ: "Bốn bề phong cảnh vắng teo". Cảnh vật xung quanh con thuyền đều vắng vẻ, hoang sơ, tạo nên một không gian tĩnh lặng, cô đơn. Tiếng chèo thuyền vang lên đều đều, tạo nên một âm thanh du dương, trầm bổng, gợi lên sự thanh bình, yên tĩnh: "Chỉ nghe cót két tiếng chèo thuyền nan". Hình ảnh "phong cảnh vắng teo" và "tiếng chèo thuyền nan" tạo nên một sự tương phản, một bên là sự vắng vẻ, cô đơn, một bên là sự thanh bình, yên tĩnh, tạo nên một cảm giác vừa quen thuộc vừa lạ lẫm. Sự vắng vẻ, hoang sơ của cảnh vật như là một ẩn dụ cho đất nước đang trong thời kỳ chiến tranh, đầy khó khăn, thử thách.
Khổ thơ thứ ba chuyển sang miêu tả tâm trạng của Bác khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh: "Lòng riêng riêng những bàng hoàng". Tâm trạng của Bác khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh, gợi lên những suy tư, những bàng hoàng về quá khứ, về hiện tại và tương lai. Bác lo lắng cho vận mệnh của đất nước, mong muốn đất nước sớm được độc lập, thống nhất: "Lo sao khôi phục giang san Tiên Rồng". Câu thơ "Lo sao khôi phục giang san Tiên Rồng" thể hiện một nỗi lòng nặng trĩu, một tâm trạng lo lắng cho vận mệnh của đất nước. Bác lo lắng cho tương lai của đất nước, cho cuộc sống của nhân dân, cho sự nghiệp cách mạng đang dang dở.
Khổ thơ cuối cùng là lời khép lại bài thơ, thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước: "Thuyền về, trời đã rạng đông". Con thuyền đã về đến bến, trời đã sáng, một ngày mới bắt đầu. Bầu trời rộng lớn, nhuốm màu hồng của bình minh, tạo nên một khung cảnh đẹp, rực rỡ, đầy sức sống: "Bao la nhuốm một màu hồng đẹp tươi". Hình ảnh "rạng đông" và "màu hồng đẹp tươi" tượng trưng cho một tương lai tươi sáng, đầy hy vọng. Bác tin tưởng vào sức mạnh của nhân dân, vào sự nghiệp cách mạng sẽ giành thắng lợi, đất nước sẽ sớm được độc lập, thống nhất.
Bài thơ "Đi thuyền trên sông Đáy" là một tác phẩm thơ mộng, trữ tình, thể hiện tâm trạng của Bác khi đi thuyền trên sông Đáy. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh thơ mộng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp và thơ mộng. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện tình yêu quê hương đất nước, lòng yêu thiên nhiên và tâm trạng của Bác khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |