Câu chuyện trên phản ánh một bài học sâu sắc về cuộc sống: dù có lúc nắng, lúc râm, chúng ta vẫn phải tiến bước mà không được chần chừ. Đoạn văn miêu tả cảnh mẹ và con đi trên con đê dài hun hút, giữa lúc nắng và lúc râm, mẹ luôn thúc giục con đi nhanh. Những chi tiết như “Mẹ kéo tay con”, “Đi nhanh kẻo nắng vỡ đầu ra”, và “Mẹ mắng: Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ” thể hiện sự cấp bách của người mẹ, muốn con tiến bước nhanh chóng dù thời tiết thay đổi. Đứa trẻ cảm thấy ngỡ ngàng vì không hiểu lý do của sự vội vã này. Tuy nhiên, khi mẹ qua đời và mộ mẹ chỉ còn cỏ xanh, đứa trẻ mới ngộ ra rằng cuộc đời không có chỗ cho sự chần chừ. Mỗi khoảnh khắc đều quý giá, và chúng ta không thể lãng phí thời gian. Câu chuyện muốn nhấn mạnh rằng trong cuộc sống, dù đối mặt với thử thách hay khi mọi thứ thuận lợi, chúng ta cần phải quyết đoán, tiến về phía trước mà không để sự do dự cản trở. Bài học từ câu chuyện là hãy sống nhanh, sống vội để không bỏ lỡ cơ hội và không hối tiếc.