Trong văn học Việt Nam, bài thơ "Chiều thu" của Lê Anh Thơ và Tế Hanh đều là những tác phẩm nổi bật, mang đậm sắc thu đặc trưng của từng tác giả. Mặc dù viết về một chủ đề chung là mùa thu, nhưng mỗi bài thơ lại mang một dấu ấn riêng biệt qua những cách thể hiện và cảm xúc khác nhau. Cùng so sánh hai dòng thơ đầu trong bài thơ "Chiều thu" của Lê Anh Thơ và Tế Hanh, ta sẽ nhận thấy những nét tương đồng và khác biệt rõ rệt.
Nét tương đồng đầu tiên giữa hai dòng thơ này là cả hai đều thể hiện vẻ đẹp của mùa thu qua khung cảnh thiên nhiên tĩnh lặng, êm đềm. Cả Lê Anh Thơ và Tế Hanh đều lựa chọn những hình ảnh thiên nhiên gắn liền với mùa thu để vẽ nên một bức tranh đầy cảm xúc. Dòng thơ của Tế Hanh mở đầu bằng "Mặt trời khuất sau rặng tre", tạo nên không gian hoàng hôn buồn man mác, còn Lê Anh Thơ lại bắt đầu với "Cây vông vút qua bầu trời", một hình ảnh đặc trưng của mùa thu, vừa đơn sơ, vừa nên thơ. Cả hai dòng thơ đều khắc họa được sự vắng lặng, yên bình của mùa thu, khiến người đọc dễ dàng cảm nhận được không gian và thời gian trôi qua chậm rãi.
Nét tương đồng thứ hai là cả hai tác giả đều sử dụng hình ảnh thiên nhiên để gợi lên cảm xúc và những suy tư nội tâm của nhân vật trữ tình. Tế Hanh với "Mặt trời khuất sau rặng tre" như một lời báo hiệu sự kết thúc của một ngày, đồng thời gợi lên sự lặng lẽ, chờ đợi. Dòng thơ của Lê Anh Thơ cũng có hình ảnh "Cây vông vút qua bầu trời", một hình ảnh gợi sự cô đơn, tĩnh lặng và làm nổi bật cảm giác lạc lõng của nhân vật trong không gian rộng lớn của mùa thu. Dù khác nhau về hình ảnh, nhưng cả hai tác giả đều khéo léo dùng thiên nhiên để dẫn dắt tâm trạng của con người, từ đó tạo ra một không gian mênh mông để người đọc cảm nhận sự cô đơn, suy tư.
Nét khác biệt thứ nhất là trong khi Tế Hanh khắc họa vẻ đẹp của mùa thu bằng hình ảnh cụ thể, rõ nét của khung cảnh hoàng hôn, thì Lê Anh Thơ lại sử dụng hình ảnh có phần mơ mộng, trừu tượng hơn. Cụ thể, Tế Hanh chỉ đơn giản miêu tả "Mặt trời khuất sau rặng tre", khiến không gian như chìm vào chiều muộn, buồn và vắng vẻ. Ngược lại, Lê Anh Thơ lại dùng "Cây vông vút qua bầu trời", tạo nên một hình ảnh lạ mắt, không dễ nắm bắt nhưng lại đầy ẩn ý, gợi lên cảm giác không gian mênh mông và sự cô đơn lẻ loi của con người. Tế Hanh chọn sự cụ thể, rõ ràng trong miêu tả, còn Lê Anh Thơ lại khéo léo vẽ ra những hình ảnh mang tính trừu tượng, khó nắm bắt nhưng vô cùng sâu lắng.
Nét khác biệt thứ hai là trong khi Tế Hanh sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống thường nhật, thì Lê Anh Thơ lại dùng ngôn ngữ giàu hình ảnh, lãng mạn hơn. Tế Hanh chọn những câu thơ mộc mạc như "Mặt trời khuất sau rặng tre", chỉ với những từ ngữ đơn giản, nhưng lại có sức gợi rất lớn. Ngược lại, Lê Anh Thơ với "Cây vông vút qua bầu trời" lại lựa chọn từ ngữ mạnh mẽ hơn, tạo nên những hình ảnh vừa đặc biệt vừa có chiều sâu. Điều này thể hiện rõ phong cách thơ của từng tác giả: Tế Hanh gần gũi, dễ hiểu, còn Lê Anh Thơ lại mang đến cho người đọc những cảm xúc mới lạ qua sự sáng tạo trong ngôn từ.
Kết luận: Dù cả hai bài thơ đều viết về mùa thu, nhưng mỗi tác giả lại thể hiện nó theo những cách rất khác nhau. Tế Hanh với sự giản dị, rõ ràng trong cách miêu tả, còn Lê Anh Thơ với ngôn ngữ giàu hình ảnh, mang tính trừu tượng. Tuy nhiên, cả hai đều làm nổi bật vẻ đẹp êm đềm và những suy tư sâu lắng về cuộc sống trong mùa thu, khiến cho mỗi bài thơ trở thành một bài ca về những cảm xúc thầm lặng trong tâm hồn con người.