Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn (khoảng 600 chữ) cảm nhận về nhân vật thẳng Khờ trong văn bản ở phần Đọc hiểu

1. ĐỌC HIỂU (4 điểm)
Đọc văn bản sau:
(Lược trích: Khờ vẫn là một đứa trẻ. Năm Khét chín tuổi, mẹ đất nó lên ngọn núi Trời này, bảo ngồi đó đại đã trổ bông mẹ lên đón. Rồi bà mẹ trẻ xuống núi, biệt dạng. Khở dần lớn lên nhờ chén cơm của cư dân trên suôn núi, cậu sẵn sàng làm bất cứ việc gì để giúp đỡ mọi người với lòng tốt vô tư.)
Suốt ba chục năm, duy nhất một lần Khở với núi chường tuần lễ. Nó bị sét đánh, Cải đầu trọc của nút mà nó đang chân giữ, không hiểu sao hay bị sét xuống thăm, đến cây cối không mọc nổi. Bữa đó giông khô, Khờ lom khom gom mở thuốc nam chùa gửi phơi, thì bị sét quật lần ra, tốc chây xém. Câu đầu tiên nó nói khi tỉnh dậy, “đã trổ bông chưa?" Tôi ông trời còn không bứng thẳng Khờ ra khỏi mở đã đó, người mùi Xanh nói. Đúng lúc Khờ lại thêm một lượt gánh nữa ngang qua chỗ quản nước tôi ngồi cùng máy bà trong xóm, nhe răng cười. Ở Khô không có vẻ gì bơ vơ, dù đang một mình bơi giữu đó và nắng. Ngay khi ró bị che khuất bởi một của gất trên đường mòn, cũng để lại cảm giác ấm áp, chắc nịch. Khô giải thích, nhất là nhân vật ấy mang trong mình một câu chuyện mùi lòng.
Hỏi mẹ Khờ cô từng quay lại không, người núi Xanh nôi biết đâu, giờ nhiều du khách lên đây, một mũi ai cũng dáo dác như ai, nhớ sao nổi người phụ nữ mấy chục năm về trước. Thằng nhỏ hay bị du khách ghẹo, họ xưng mẹ nè con, mau về với mẹ. “Mẹ tại nội chúng đã trổ bông mới lên đòn, giờ có trố xiu nào đâu", Khờ nói. Chỉ một lời đổi ầu ơ, nhưng với bộ nào ngờ nghệch của Khở, đã thành một thứ dây trỏi bền dai, buộc nó mãi trên đỉnh núi. Mẹ Khả có ở đây, chắc e gi lay chuyển được vỏ, đã chưa nở bông nào. Dân núi Xanh có lần hồi tiếc, khi xúm nhau thuyết phục Khô, rằng đảm đà đó đâu thể trổ bông được, sét đánh quá chừng mà, nhữn thì biết, tới có còn không mọc nổi. Khở nói luôn, vậy mấy cục đá không bị trời đành thể nào cũng có bồi g Từ bữa đô nó leo trèo khắp núi. Lo bông đã đang trổ ở hang hốc nào đó, nơi nó chưa mò tới. Còn cả xóm thì phấp phỏng sợ nó trượt chân.
Mình mà nói núi này đã đực khỏ ra bông, Khở sẽ hôi, vậy nút nào mới có? Tôi hình dung vậy, khi ngỏ thằng nhỏ vừa gánh xong đôi nước cuối cùng trong ngày, đổ vào cải khạp da bò đặt ngay định trọc. Nước ấy dành cho du khách uống đỡ khát. Dù họ chỉ dùng rửa mặt, rửa chân, hắt vào người nhau cho vui.
Nắng vẫn xéo xắt, chưa chịu nguội. Tôi quay lại đứng cái chân núi mà vài tiếng đồng hồ trước mình đứng ngán ngẩm vì nắng và hồ Xanh cạn đây. Nghĩ chắc cũng không cần trèo lên chỉ, quá biết trên đó có những thứ gì, lại miễu cậu miều cô, lại những quán xá đu theo vách đá, lại bày bản mấy thứ thần được từ có cây mẹo mốc chở đậu. Nhưng Khờ xuất hiện, với đối thùng nước treo đầu gánh, rũ khơi khơi, lên núi chơi, bông đã nay mai sẽ trổ. 
      (Đá trổ bông, Nguyễn Ngọc Tư, NXB Trẻ, 2019)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để xác định ngôi kể của truyện ngắn. 
Câu 2. Chỉ ra biện pháp tu từ trong câu văn: Mua nó đi cọ rửa những bậc đã đóng rêu, che giúp mái nhà ai đó, công bà Chín Sầu Đâu đi hốt thuốc nam chữa đau khớp, đón thắng Đen kẹt ở trường trong giông gió.
Câu 3. Anh/chị hiểu gì về hình ảnh "đá trổ bông" trong nhan đề và trong toàn bộ tác phẩm?
Câu 4. Qua truyện Đả trổ bông, anh/chị hãy nêu nhận xét về phong cách của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Câu 5. Từ nội dung của văn bản anh/chị có suy nghĩ gì về sức mạnh của niềm tin trong cuộc sống?

II. VIẾT
Câu 1 (6 điểm) Viết đoạn văn (khoảng 600 chữ) cảm nhận về nhân vật thẳng Khờ trong văn bản ở phần Đọc hiểu.

 
1 trả lời
Hỏi chi tiết
42
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong truyện ngắn "Đá trổ bông" của Nguyễn Ngọc Tư, nhân vật Khờ hiện lên như một biểu tượng đầy ý nghĩa, mang trong mình những khát khao và nỗi đau thương đồng vọng với hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ ở núi Xanh. Khờ là một đứa trẻ mồ côi, lớn lên trong sự cô đơn và buồn tủi khi mẹ bỏ đi. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là Khờ không hề bi lụy hay cảm thấy chán nản. Trái lại, cậu sống với tình thương và sự sẻ chia dành cho mọi người xung quanh. Khờ rong ruổi khắp núi đồi, chịu đựng những gian nan để tìm kiếm và giúp đỡ những người khác, chứ không chỉ chú tâm vào nỗi đau của bản thân.

Mặc dù thiếu hụt tình thương từ mẹ, Khờ không để lòng mình lúc nào cũng trống rỗng. Câu hỏi "đã trổ bông chưa?" của cậu sau khi tỉnh dậy từ cơn sét đánh gợi lên hình ảnh của một tâm hồn trẻ thơ đơn giản, hồn nhiên và trong sáng. Câu hỏi này không chỉ thể hiện sự ngây thơ mà còn là sự kỳ vọng vào cuộc sống. Ẩn sau cơn sét đánh là một niềm tin mãnh liệt rằng, một ngày nào đó, mẹ cậu sẽ trở về, như những bông hoa sẽ trổ bông trên núi. Điều này cho thấy, dù cuộc sống có khó khăn và trắc trở, Khờ vẫn một lòng giữ nguyên niềm tin, sự hy vọng về sự đoàn tụ.

Hình ảnh "đá trổ bông" không chỉ là ẩn dụ cho sự sinh sôi nảy nở giữa đời sống khô khát và hiu hắt, mà còn thể hiện sức mạnh của niềm tin trong con người. Khờ, với những nỗi đau và tổn thương của mình, là minh chứng cho việc tâm hồn con người có thể nở rộ, bất chấp mọi khắc nghiệt. Câu nói của Khờ, rằng "vậy mấy cục đá không bị trời đành thể nào cũng có bồi g," đã thể hiện sự lạc quan, sức mạnh và bản lĩnh vượt lên trên núi đồi, ngày ngày leo trèo để tìm kiếm kho báu cuộc sống. Khờ tin rằng, rốt cuộc, đá cũng sẽ trổ bông, những khao khát và ước mơ sẽ một ngày đâm chồi nảy lộc.

Cảm nhận về Khờ, ta thấy cậu không chỉ là một đứa trẻ ngốc nghếch, mà còn là một biểu tượng cho sức mạnh của lòng nhân ái, sự kiên trì và niềm tin mãnh liệt vào những điều tốt đẹp của cuộc sống. Cậu từng bị sét đánh, một lần rơi vào tình huống nguy hiểm, nhưng thay vì sợ hãi và tự ti, cậu lại chọn cách hồi phục và tiếp tục sống tích cực. Khờ mang lại cho người đọc cảm giác dễ chịu, một chút hồn nhiên giữa dòng đời vô thường, nơi mà những điều kỳ diệu vẫn có thể xảy ra.

Cuối cùng, nhân vật Khờ là một thông điệp muôn thuở về tình yêu thương, niềm hy vọng và sức mạnh của niềm tin. Khờ, với tất cả những gì mộc mạc và ngây thơ nhất, lại trở thành một ngọn lửa, một ánh sáng trong cuộc sống, khẳng định rằng, dù giới hạn của bản thân có thể khiến ta vấp ngã, nhưng niềm tin và hy vọng sẽ luôn dẫn lối cho chúng ta đến với những điều tốt đẹp hơn. Đá có thể trổ bông, và cuộc đời cũng sẽ có những điều bất ngờ, miễn là ta dám tin và dám sống.
0
0
mina ow
hôm qua
+5đ tặng

Câu 1: Dấu hiệu để xác định ngôi kể của truyện ngắn này là ngôi thứ nhất, thông qua cách sử dụng đại từ "tôi" trong văn bản. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của một người kể chuyện, người quan sát và cảm nhận về nhân vật Khờ, và nhân vật này cũng được miêu tả qua lời của người kể.

Câu 2: Biện pháp tu từ trong câu văn này là liệt kê. Các hành động, công việc của nhân vật được liệt kê liên tiếp mà không có từ nối để nhấn mạnh sự đa dạng và sự bận rộn của công việc. Biện pháp này giúp làm nổi bật những điều nhỏ nhặt nhưng lại rất quan trọng trong cuộc sống hàng ngày của nhân vật.

Câu 3: Hình ảnh "đá trổ bông" trong nhan đề và toàn bộ tác phẩm có thể hiểu là biểu tượng cho sự kiên trì và hy vọng trong cuộc sống. Dù gặp phải sét đánh, bão giông, hay những điều không thể, Khờ vẫn tin rằng một ngày nào đó, những bông hoa sẽ trổ trên đỉnh núi – biểu tượng của sự thay đổi, sự phát triển, và sự sống mãnh liệt dù hoàn cảnh khó khăn. Câu chuyện khắc họa một niềm tin vô cùng mạnh mẽ vào sự kiên cường và hy vọng dù ở trong những hoàn cảnh tăm tối nhất.

Câu 4: Qua truyện "Đá trổ bông", nhà văn Nguyễn Ngọc Tư thể hiện một phong cách viết nhẹ nhàng, tinh tế nhưng cũng đầy cảm xúc. Câu chuyện mang đậm màu sắc miền quê Nam Bộ, với những nhân vật giản dị, gần gũi nhưng lại đầy sức sống và nội tâm. Nguyễn Ngọc Tư thường sử dụng hình ảnh sinh động, giàu biểu tượng để phản ánh những vấn đề sâu sắc trong cuộc sống, như là niềm tin, hy vọng, sự kiên cường của con người trước khó khăn. Cách kể chuyện của tác giả không hề phô trương, mà đầy lắng đọng và chạm đến cảm xúc của người đọc.

Câu 5: Nội dung của văn bản thể hiện sức mạnh của niềm tin trong cuộc sống. Mặc dù Khờ sống trong hoàn cảnh khó khăn và chịu nhiều thử thách, nhưng niềm tin vào một ngày nào đó sẽ có sự thay đổi, sự "trổ bông" giúp cậu kiên trì và vượt qua mọi gian nan. Niềm tin không chỉ là một ước mơ đơn thuần mà còn là động lực để hành động, để vượt lên trên những thử thách, giúp con người tìm ra ánh sáng ngay cả khi đối mặt với bóng tối. Từ đó, câu chuyện khẳng định rằng niềm tin là một sức mạnh vô hình nhưng rất mạnh mẽ, giúp con người vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
II. VIẾT
Câu 1
: Đoạn văn cảm nhận về nhân vật Khờ trong văn bản "Đá trổ bông":

Khờ là một nhân vật mang trong mình sự thuần khiết, ngây ngô và kiên cường như chính hình ảnh "đá trổ bông" mà tác giả Nguyễn Ngọc Tư gửi gắm trong nhan đề của tác phẩm. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, Khờ vẫn không hề tỏ ra bi quan hay từ bỏ. Cậu sống với một niềm tin mãnh liệt vào một ngày mai tươi sáng, khi mà những bông hoa sẽ nở trên đỉnh núi Trời. Khờ không phải là một nhân vật xuất sắc về trí tuệ hay sức mạnh, nhưng chính sự giản dị và lòng tốt vô tư của cậu lại khiến người ta cảm thấy ấm áp và xúc động.

Câu chuyện về Khờ là câu chuyện của niềm tin vào sự sống và sự thay đổi. Khi bị sét đánh, Khờ không trách cứ số phận mà vẫn thắc mắc một câu đơn giản: "Đã trổ bông chưa?" Câu hỏi ấy không chỉ thể hiện sự ngây thơ, mà còn phản ánh một tâm hồn đầy hy vọng. Cậu không nhìn vào hiện tại đầy khó khăn để bi quan mà luôn nhìn về tương lai với ánh sáng niềm tin. Điều này khiến Khờ trở thành hình mẫu của những người sống chân thành, dám mơ ước và kiên trì với lý tưởng của mình dù cuộc sống có gian nan đến đâu.

Một điểm đặc biệt ở nhân vật Khờ là sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên và cộng đồng. Cậu sống giữa núi rừng, hòa mình với những công việc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa như chở nước cho du khách hay giúp đỡ bà con trong xóm. Chính sự tận tâm và sự hi sinh thầm lặng ấy đã khiến Khờ trở thành biểu tượng của lòng tốt và sự kiên cường. Dù cuộc sống có khó khăn, Khờ vẫn không bỏ cuộc, vẫn lạc quan và luôn cố gắng vươn lên. Từ hình ảnh này, người đọc có thể nhận thấy rằng, dù đôi khi trong cuộc sống, chúng ta phải đối mặt với những thử thách lớn lao, nhưng chỉ cần kiên trì và tin vào một ngày mai tươi sáng, thì chúng ta sẽ vượt qua tất cả.

Khờ cũng là một nhân vật khiến ta suy ngẫm về ý nghĩa của sự sống. Cậu không tìm kiếm những điều vĩ đại hay xa xôi, mà chỉ đơn giản là làm những công việc nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa để giúp đỡ người khác. Khờ sống mà không cần sự công nhận hay vinh danh, mà chỉ cần sự hài lòng trong những việc làm của mình. Điều đó khiến Khờ trở thành một hình mẫu đáng trân trọng, một biểu tượng của niềm tin vào sự giản dị và trong sáng của cuộc sống.

Tóm lại, nhân vật Khờ trong truyện "Đá trổ bông" là một hình ảnh đẹp về sự kiên cường và niềm tin vào cuộc sống. Cậu dạy cho chúng ta rằng, dù trong hoàn cảnh nào, chỉ cần giữ vững niềm tin, sống chân thành và có lòng tốt, thì một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ thấy "bông trổ" trên con đường đời mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k