Phép nhân hóa:
Tác giả dùng phép nhân hóa khi miêu tả "chúng" (có thể là những con người hoặc hình ảnh tượng trưng nào đó) đang "cười giòn", "tay nắm tay" và "xây dựng một lâu đài mới". Biện pháp nhân hóa này khiến những hình ảnh tưởng chừng như của con người trở nên sinh động và gần gũi, từ đó thể hiện sự hào hứng, mạnh mẽ, và đoàn kết.
Tác dụng: Phép nhân hóa giúp tăng cường tính sinh động, lôi cuốn của cảnh vật, làm cho hình ảnh của các nhân vật trong câu trở nên sống động hơn, như thể chúng có đời sống, cảm xúc riêng, làm người đọc dễ dàng cảm nhận và liên tưởng đến sự khát khao, nhiệt huyết trong việc xây dựng tương lai.
Phép liệt kê:
Tác giả dùng cách liệt kê các hành động: "cười giòn, tay nắm tay và...xây dựng một lâu đài mới". Liệt kê ở đây nhằm tạo nên sự đồng điệu, nhịp nhàng giữa các hành động, thể hiện sự đoàn kết, đồng lòng và sự khát vọng chung của các nhân vật.
Tác dụng: Phép liệt kê làm tăng sự liên kết giữa các hành động và làm nổi bật cảm giác vui tươi, năng động. Nó cũng làm cho ý tưởng về sự kết nối, sự hợp tác giữa các cá nhân được lan tỏa mạnh mẽ.
Phép đối:
Câu có sự đối lập giữa việc "chạy ra xa con nước" (một hành động dường như là thoát ra khỏi một tình huống) và "xây dựng một lâu đài mới" (hành động của sự sáng tạo, dựng xây).
Tác dụng: Phép đối này tạo ra sự căng thẳng giữa quá khứ và tương lai, giữa cái đã qua và cái mới mẻ, làm nổi bật quá trình chuyển mình, sự phát triển không ngừng của con người hoặc các nhân vật trong câu.
Tóm lại:
Các biện pháp tu từ trong câu văn này không chỉ làm tăng tính sinh động của hình ảnh mà còn giúp thể hiện được tinh thần lạc quan, sức mạnh đoàn kết và ý chí sáng tạo, khát vọng vươn lên. Chúng tạo nên một hình ảnh đầy tính tượng trưng về cuộc sống, nơi con người luôn hướng tới những mục tiêu mới, xây dựng những "lâu đài mới" dù phải vượt qua nhiều thử thách.