Lỗ Tấn (1881-1936), tên thật là Chu Chương Thọ, sinh ra tại phủ Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang. Lỗ Tấn không chỉ là nhà văn hóa lớn mà còn là nhà giáo dục lớn. Tư tưởng giáo dục quan trọng nhất của Lỗ Tấn là vấn đề lập nhân- xây dựng và đào tạo con người. Nhắc đến Lỗ Tấn, người ta vẫn nhớ đến một biểu tượng của văn học Cách mạng Trung Quốc. Nhà văn Lỗ Tấn đã tạo ra một thế giới văn hóa độc đáo qua các tác phẩm ngắn, nơi mà nhân vật "tôi" không chỉ là người kể chuyện mà còn là bức tranh sống động về tâm hồn và trải nghiệm con người. Câu chuyện “Mẩu chuyện nhỏ” này nhấn mạnh về tình người và lòng nhân ái. Câu chuyện kể về một ngày mùa đông năm Dân quốc thứ 6, từ sáng sớm đến trưa, người đàn bà vướng vào xe bị ngã, nhân vật tôi có tâm trạng khó chịu, trách anh xe đa sự, tự chuốc lấy việc lôi thôi vào mình làm tôi phải đi trễ. Còn nhân vật anh xe đã giúp đỡ bà cụ mà không cần để ý tới nhân vật tôi nhắc nhở chỉ mang lại phiền phức vào mình. Hình ảnh anh xe dìu bà cụ vào đồn công an làm cho nhân vật tôi có một cảm giác rất lạ: cái bóng anh xe, người đầy cát bụi kia, nhìn từ phía sau, bỗng to dần ra. Anh càng bước tới, cái bóng càng to thêm, phải ngước lên mới nhìn thấy được, và dần dần cơ hồ biến thành một sức nặng đè lên người tôi đến nỗi làm cho cái thằng tôi nhỏ nhen, che giấu dưới lần áo da, như muốn lòi ra ngoài. Sau đó anh xe kéo không kéo xe cho nhân vật tôi nữa mà kêu anh kêu xe khác. Câu chuyện đã khiến cho nhân vật tôi hết sức xấu hổ, thúc giục tôi phải tự sửa mình, và cũng làm cho tôi càng thêm can đảm, càng thêm hy vọng. Câu chuyện nhỏ nhưng đã làm nhân vật tôi thay đổi từ một người nhỏ nhen, ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân sang một người biết quan tâm, giúp đỡ người khác. Từ tấm lòng nhân hậu, vị tha của những người lao động nghèo khó đã thức tỉnh của con người trước những hành động đẹp đó chính là tấm lòng nhân hậu, vị tha, sẵn sàng giúp đỡ người khác và sự chân thành, không vụ lợi của anh xe. Câu chuyện tính chân thực, khách quan giúp người đọc dễ dàng đồng cảm, thấu hiểu với tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật tôi và nhấn mạnh sự thay đổi của nhân vật tôi từ đầu đến cuối câu chuyện.Qua câu chuyện muốn nhắn nhủ tới chúng ta con người cần có lòng nhân hậu, vị tha, sẵn sàng giúp đỡ người khác. Cuộc sống vốn có rất nhiều điều tốt đẹp, chúng ta cần biết trân trọng và phát huy. Mỗi người cần biết tự soi lại bản thân để hoàn thiện mình. Thông điệp của truyện rất ý nghĩa, nó nhắc nhở chúng ta hãy sống tốt đẹp, biết yêu thương, giúp đỡ người khác. Khi chúng ta biết giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và cuộc sống cũng trở nên ý nghĩa hơn.