Chiến tranh Thế giới thứ nhất (1914-1918) được gọi là chiến tranh đế quốc phi nghĩa vì những lý do sau:
Mục tiêu chiến tranh:
Tranh giành thuộc địa: Các cường quốc đế quốc châu Âu như Anh, Pháp, Đức, Nga đều muốn mở rộng thuộc địa, kiểm soát các thị trường và nguồn nguyên liệu.
Chia lại thế giới: Các nước tham chiến đều muốn thay đổi bản đồ thế giới để có lợi cho mình, dẫn đến những cuộc xung đột và tranh chấp lãnh thổ.
Cạnh tranh về quân sự: Cuộc chạy đua vũ trang giữa các nước lớn khiến căng thẳng gia tăng và dễ dàng dẫn đến xung đột.
Tính chất phi nghĩa:
Không mang lại lợi ích cho nhân dân: Chiến tranh gây ra những hậu quả thảm khốc, làm hàng triệu người chết và bị thương, tàn phá kinh tế và xã hội.
Phục vụ cho lợi ích của giai cấp tư sản: Chiến tranh mang lại lợi nhuận khổng lồ cho các nhà tư bản sản xuất vũ khí và các nhà tài chính.
Không giải quyết được mâu thuẫn: Chiến tranh không mang lại hòa bình lâu dài mà chỉ làm cho các mâu thuẫn trở nên sâu sắc hơn, dẫn đến Chiến tranh Thế giới thứ hai.