Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Giải bài có thưởng!

Viết một bài văn biểu cảm về ông ngoại của em

Viết một bài văn biểu cảm về ông ngoại của em.(5 trang giấy).
0 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
3
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Bài văn biểu cảm về ông ngoại**

Có lẽ trong cuộc đời mỗi người, hình ảnh của ông ngoại luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim. Ông ngoại tôi cũng vậy. Ông không chỉ là người già, mà còn là nguồn động lực, là nơi tôi tìm về những kỷ niệm đẹp và những bài học quý giá.

Ông ngoại tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, nhưng ông vẫn khỏe mạnh và minh mẫn đến lạ. Dáng người ông không cao lớn nhưng vững chãi, với làn da sạm đen do năm tháng dãi dầu sương gió. Những sợi tóc bạc phơ như chứng minh cho bao thăng trầm trong cuộc đời lao động và cống hiến. Mỗi lần nhìn thấy ông, tôi lại cảm nhận được sự bình yên và ấm áp mà không nơi nào khác có được. Đôi mắt ông, ánh mắt hiền từ ấy luôn tỏa sáng, phản chiếu cả một bầu trời tri thức, kinh nghiệm sống phong phú. Tôi biết, trong mắt ông là cả một bức tranh của lịch sử, của những thăng trầm mà ông đã trải qua, những kỷ niệm đau thương lẫn vui vẻ.

Nhớ lại những buổi chiều hè oi ả, tôi thường ngồi bên ông nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện của ông luôn lôi cuốn và hấp dẫn. Ông kể cho tôi nghe về thời trẻ của mình, về những khó khăn trong cuộc sống, về những kỷ niệm ấu thơ khi ông còn là một cậu bé nghèo. Mỗi câu chuyện là một bài học, một bài học về lòng kiên trì, về sự nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Ông không chỉ kể cho tôi về những thăng trầm trong cuộc đời mình, mà còn chia sẻ với tôi quan điểm của ông về cuộc sống, về tình yêu thương gia đình và những giá trị đạo đức.

Trong mắt ông, gia đình là tất cả. Ông luôn nhắc nhở tôi phải trân trọng những người thân yêu xung quanh mình, bởi vì chính họ là những người sẽ bên cạnh và ủng hộ ta trong những lúc khó khăn nhất. Ông không chỉ nói suông mà còn thể hiện tình yêu thương qua những hành động nhỏ bé. Mỗi buổi sáng, ông lại dậy sớm pha trà, chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình. Những món ăn mà ông nấu không chỉ đơn thuần là thức ăn mà còn chứa đựng cả tâm huyết và tấm lòng của ông.

Mặc dù tuổi cao sức yếu, nhưng ông vẫn luôn cố gắng làm việc và giúp đỡ mọi người. Ông chăm sóc vườn rau trước nhà rất cẩn thận, mỗi sáng ông đi hái rau, tưới cây như một cách để kéo dài tuổi thọ cho bản thân. Tôi thường xuyên giúp ông và xem đó là những khoảnh khắc quý giá, khi chúng tôi cùng nhau làm việc và trò chuyện. Những giây phút ấy khiến tôi cảm nhận được sự kết nối sâu sắc giữa chúng tôi.

Ông còn là một người yêu thiên nhiên. Ông thường dẫn tôi đi dạo trong công viên, ngắm những bông hoa đua nở, những tán cây xanh um. Ông giải thích cho tôi từng loại cây, từng loài hoa và tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường. Ông thường nói: “Đất và trời luôn ban cho mình sự sống, mình có trách nhiệm phải gìn giữ!”. Những lời dạy của ông đã in sâu vào tâm trí tôi và trở thành kim chỉ nam cho những hành động của tôi sau này.

Mỗi khi có thời gian rảnh, tôi thường tranh thủ đến thăm ông. Chỉ cần thấy ông ngồi trên chiếc ghế dài bên hiên nhà, là lòng tôi lại thấy vui vẻ. Ông sẽ luôn dành cho tôi những câu hỏi ân cần và lắng nghe tôi chia sẻ về trường lớp, bạn bè, những điều mới lạ trong cuộc sống. Ông là người bạn đồng hành tuyệt vời, luôn khuyến khích tôi theo đuổi ước mơ và khám phá thế giới xung quanh.

Trong tuổi thơ của mình, tôi đã từng rất ngưỡng mộ ông vì sự khéo léo. Ông có thể sửa chữa mọi thứ từ chiếc xe đạp đến những món đồ hỏng trong nhà. Những lần ông dạy tôi cách sử dụng các công cụ, sửa chữa đồ vật, tôi cảm thấy mình học hỏi được rất nhiều điều bổ ích từ ông. Ông không chỉ truyền cho tôi kiến thức mà còn cả lòng đam mê, sự sáng tạo trong công việc.

Có một lần, tôi đi thi học sinh giỏi và không đạt được kết quả như mong đợi. Tôi cảm thấy buồn và chán nản. Ông đã an ủi tôi bằng những lời động viên chân thành. Ông kể cho tôi nghe về những lần ông thất bại trong cuộc sống và cách ông đã vượt qua thử thách. Lời nói của ông như một liều thuốc tinh thần giúp tôi vực dậy tinh thần, tiếp tục cố gắng trong học tập.

Bây giờ, mỗi khi nghĩ về ông, tôi lại cảm thấy lòng mình bồi hồi. Ông không chỉ là ông ngoại, mà còn là một người thầy, một người bạn, là hình mẫu cho tôi noi theo. Tôi mong rằng mình có thể học hỏi được nhiều hơn từ ông, và một ngày nào đó có thể giúp đỡ, truyền đạt những kinh nghiệm sống mà ông đã dạy cho tôi đến những thế hệ sau. Ông ngoại yêu quý, tôi sẽ luôn mang theo hình ảnh của ông trong trái tim mình, đó sẽ là động lực để tôi phấn đấu và trưởng thành hơn trong cuộc sống.

Ông ngoại, người đã cho tôi những bài học quý giá về cuộc sống, sẽ luôn sống mãi trong ký ức của tôi. Chẳng cần những thứ vật chất lớn lao, chỉ cần trái tim yêu thương, những câu chuyện, những bài học mà ông đã truyền đạt cho tôi, đó mới chính là tài sản quý giá nhất mà tôi sẽ gìn giữ suốt đời.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×