Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu thơ “Trời vẫn nắng vẫn râm... Mộ mẹ có xanh, con mới hiểu: Đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.” trong bài thơ "Mẹ" của tác giả Nguyễn Khoa Điềm là một suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về thời gian và sự trân trọng những gì mình có, đặc biệt là tình mẫu tử. Câu thơ này gợi cho chúng ta những cảm nhận mạnh mẽ về sự khắc nghiệt của thời gian, đồng thời nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc sống và hành động nhanh chóng, kịp thời trong cuộc đời.
Thứ nhất, câu thơ thể hiện sự nhận thức muộn màng của con về sự tồn tại và sự vĩnh cửu của tình yêu mẹ. "Mộ mẹ có xanh, con mới hiểu" - câu thơ này diễn tả sự tiếc nuối và đau đớn khi người con nhận ra rằng tình yêu thương của mẹ là vô giá, nhưng chỉ khi mẹ đã qua đời, khi mộ mẹ đã thành cỏ, thì người con mới thật sự cảm nhận và hiểu rõ giá trị của tình yêu ấy. Điều này là một bài học sâu sắc về việc chúng ta cần biết trân trọng những gì đang có trước khi quá muộn.
Thứ hai, câu thơ còn mang một thông điệp lớn về sự cần thiết phải sống nhanh chóng, không lãng phí thời gian. “Đời, lúc nào cũng phải nhanh lên” là lời nhắc nhở về sự cấp bách của cuộc sống. Thời gian trôi qua rất nhanh và chúng ta không thể chần chừ hay trì hoãn. Nếu không tận dụng thời gian, chúng ta sẽ bỏ lỡ những cơ hội quý giá và sẽ phải hối tiếc khi nhận ra điều đó quá muộn. Trong cuộc sống, sự "nhanh lên" không chỉ là sự nỗ lực trong công việc mà còn là sự biết trân trọng, yêu thương những người xung quanh, đặc biệt là những người thân yêu như mẹ. Chúng ta không nên để mọi thứ trôi qua mà không biết quý trọng.
Từ câu thơ này, tôi cũng liên tưởng đến những trải nghiệm của bản thân trong cuộc sống. Có bao nhiêu lần tôi đã để lỡ cơ hội, để thời gian trôi qua mà không hành động kịp thời? Đến khi nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn. Đôi khi, ta chỉ nhận ra giá trị của một điều gì đó khi nó không còn trong tầm tay nữa, và đó là lúc sự tiếc nuối trỗi dậy mạnh mẽ. Câu thơ đã nhắc tôi rằng, hãy sống chậm lại nhưng phải có sự chủ động, phải nhanh chóng nắm bắt thời gian, vì thời gian không bao giờ quay lại.
Cuối cùng, qua câu thơ này, tôi hiểu rằng cuộc sống là một chuỗi những khoảnh khắc quý giá, và mỗi khoảnh khắc trôi qua đều có giá trị. Chúng ta không thể sống một cách vô tâm hay trì hoãn, bởi khi mất đi, chúng ta sẽ không thể nào lấy lại được. Hãy sống nhanh, sống có ý nghĩa và biết trân trọng những gì mình có, đặc biệt là tình yêu của những người thân yêu.
Kết luận:
Câu thơ “Trời vẫn nắng vẫn râm... Mộ mẹ có xanh, con mới hiểu: Đời, lúc nào cũng phải nhanh lên” là một thông điệp sâu sắc về thời gian, sự trân trọng và sự nhanh nhạy trong cuộc sống. Nó khơi gợi cho chúng ta những suy nghĩ về việc sống sao cho không phí hoài, biết yêu thương, biết tận dụng thời gian, và không để lại sự tiếc nuối khi thời gian đã qua.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |