Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
I.
Câu 1 Thể thơ của văn bản là lục bát.
Câu 2 Những tính từ miêu tả áo nâu trong hai khổ đầu là: bạc, gầy, rách, lành, sờn phai.
=> Qua những từ ngữ đó, em hình dung cuộc đời người mẹ vô cùng vất vả, lam lũ, trải qua nhiều khó khăn, gian khổ. Chiếc áo nâu gắn bó mật thiết với cuộc đời mẹ, chứng kiến những thăng trầm, nhọc nhằn của mẹ. Nó bạc màu vì nắng mưa, gầy vì sương gió, rách lành theo năm tháng, sờn phai theo thời gian, giống như chính cuộc đời mẹ.Câu 3 “Những nâu trầm” là hình ảnh ẩn dụ, chỉ những chiếc áo nâu cũ kỹ, sờn bạc mà người mẹ đã mặc suốt cuộc đời. "Trầm" ở đây gợi sự lắng đọng, những kỷ niệm sâu sắc, những nỗi vất vả, hy sinh của mẹ đã in dấu trên chiếc áo. Đồng thời, nó cũng gợi sự tiếc thương, nỗi buồn sâu lắng trong lòng người con khi mẹ đã khuất.
Câu 4 Việc lặp lại hình ảnh áo nâu có nhiều hiệu quả nghệ thuật:
-Nhấn mạnh sự gắn bó mật thiết giữa chiếc áo nâu và cuộc đời người mẹ. Chiếc áo nâu trở thành biểu tượng cho cuộc đời mẹ, cho những vất vả, hy sinh của mẹ
-.Tạo sự liên kết chặt chẽ giữa các khổ thơ, giúp bài thơ liền mạch và thống nhất.
-Gợi lên những cảm xúc sâu lắng, xúc động trong lòng người đọc về tình mẫu tử thiêng liêng.
Câu 5 :
Để xứng đáng với niềm mong đợi của mẹ, em cần dành thời gian quan tâm, chăm sóc mẹ, lắng nghe những tâm sự của mẹ.Trau dồi kiến thức, đạo đức, trở thành người có ích cho xã hội.Tự lập, tự chủ, không để mẹ phải lo lắng.Ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ.
II.
Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Một đời áo nâu" là những dòng thơ xúc động, thể hiện sâu sắc tình cảm của người con đối với mẹ. Khổ thơ thứ ba mở đầu bằng hình ảnh "nước mắt mẹ rơi", những giọt nước mắt ấy có thể là nước mắt của những đêm dài thao thức lo cho con, là nước mắt của những ngày đồng áng vất vả, là nước mắt khi chứng kiến những khó khăn, vất vả của cuộc đời. Từ những giọt mồ hôi mặn chát thấm đẫm trên chiếc áo nâu đến những giọt nước mắt xót xa, tất cả đều là minh chứng cho một cuộc đời lam lũ, hy sinh của mẹ. Chiếc áo nâu không chỉ là vật che thân mà còn là nơi "gói cả những lời xót xa" của mẹ, chứng kiến và thấm đẫm những nỗi buồn, những gian truân mẹ đã trải qua. Hình ảnh so sánh "Mẹ như sông phía quê nhà/ Dốc lòng đôi vạt phù sa lặng thầm" là một hình ảnh đẹp và giàu ý nghĩa. Mẹ như dòng sông quê hương, âm thầm, lặng lẽ bồi đắp phù sa, nuôi dưỡng những mầm sống, cũng như mẹ đã dành trọn tình yêu thương, sự chăm sóc, nuôi dưỡng cho con cái. Sự "lặng thầm" của dòng sông cũng chính là sự hy sinh âm thầm, không đòi hỏi báo đáp của mẹ. Đến khổ thơ cuối, khi mẹ đã "đi về phía trăm năm", khoảng trống mà mẹ để lại trong lòng người con là vô cùng lớn. Nỗi đau mất mát, sự tiếc thương vô hạn trào dâng. Hành động "ngồi xếp những nâu trầm mà thương" không chỉ thể hiện sự trân trọng, nâng niu kỷ vật của mẹ mà còn là cách người con tìm lại những kỷ niệm về mẹ, tìm lại hình bóng mẹ trong những vật dụng thân thuộc. Câu thơ "Thôi đành nhờ cả khói sương/ Áo nâu ơi, hãy theo đường mẹ đi..." là lời tiễn biệt nghẹn ngào, bất lực, vừa là lời cầu nguyện, vừa là sự chấp nhận sự thật đau buồn. Hai khổ thơ cuối, với giọng điệu trầm buồn, da diết, cùng những từ ngữ giàu sức gợi như "dốc lòng", "lặng thầm", "nâu trầm", "khói sương", đã khép lại bài thơ bằng những cảm xúc sâu lắng, day dứt về tình mẫu tử thiêng liêng, bất tử.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |