Mỗi buổi sáng, tiếng ò....ó...o....o quen thuộc lại vang lên để đánh thức tôi. Đó chính là tiếng gáy của chú gà trống mà gia đình tôi nuôi - chiếc đồng hồ báo thức di động của cả nhà.
Chú gà trống này được mẹ tôi xin từ nhà bà về để nuôi. Ngày mà mẹ mới đem về, chú gà trống chỉ bé xíu với một bộ lông tơ vàng óng. Thế mà chỉ sau một thời gian ngắn, chú gà trống ấy đã to lớn và có bộ lông dài bóng bẩy. Cái đầu của chú chỉ to bằng nắm tay con nít, trên đầu là một chiếc mào đỏ tươi như bông hoa vậy. Lúc nào chú bước đi trên sân cũng trông đầy sự dũng mãnh và oai vệ. Đôi mắt của chú nhỏ xíu, đen láy. Chiếc mỏ cong lại, có màu vàng sậm để giúp chú bắt được những con mồi một cách dễ dàng. Mỗi khi cất tiếng gáy, chú gà trống nhà tôi lại vươn cổ lên, hướng về phía ông mắt trời và cất lên tiếng gáy dõng dạc của mình.
Thế nhưng có lẽ thứ mà tôi yêu thích ở chú gà chính là bộ lông. Chú gà trống có bộ lông dài bóng mượt, các màu sắc cam, đỏ, đen... xen lẫn vào với nhau. Dưới ánh nắng chói chang những ngày hè, bộ lông ấy càng trở nên rực rỡ hơn, trông như một chiếc áo choàng được kết lông vũ đầy sang trọng. Chú cũng có một đôi cánh to, thỉnh thoảng lại dang cánh, vỗ vỗ như để chứng tỏ sức mạnh của mình.
Kể từ khi có chú gà trống ấy, tôi hình như chẳng bao giờ còn đi học muộn nữa. Chú luôn đúng giờ cất lên tiếng gáy để đánh thức tôi dậy đến trường. Mỗi khi có thời gian rảnh, tôi thường ra vườn cho chú ăn thóc, ăn ngô và ngồi nghe bố kể về những chú gà trống này.
Đã từ lâu, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn thân vậy. Tôi rất yêu quý chú gà trống này. Tôi sẽ cố gắng chăm sóc chú một cách cẩn thận để chú khoẻ mạnh và ngày càng to lớn.