Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Một trong những bài thơ của Nguyễn Khoa Điềm mà tôi cảm thấy ấn tượng nhất là “Đồng dao mùa xuân”.
Đọc bài thơ, tôi như được chứng kiến câu chuyện của người lính từ khi còn mớ i vào chiến trường, rồi trải qua những năm tháng chiến tranh khốc liệt cho đến khi mãi nằm xuống với đất mẹ. Khi mới vào vào chiến trường, họ mới chỉ là những chàng trai còn rất trẻ. Tính cách vẫn còn hồn nhiên, chưa có nhiều trải nghiệm - chưa một lần yêu; cà phê chưa uống; vẫn còn mê thả diều. Nhưng cho dù vậy thì họ vẫn giữa vững được tấm lòng cao đẹp và giàu lòng yêu nước. Cuộc đời người lính đầy khó khăn, tư trang mang theo chỉ là chiếc ba lô con cóc đựng vài vật dụng cần thiết, cùng với bộ quần áo xanh - màu xanh đặc trưng của người lính. Thậm chí, họ còn phải đối mặt với bệnh tật đó là những cơn sốt rét rừng.
Chiến tranh khốc liệt đã cướp đi mạng sống của họ, nhưng tình cảm mà đồng đội và nhân dân dành cho họ vẫn còn mãi. Bài thơ giúp tôi thêm cảm phục, tự hào và biết ơn những người lính. Đồng dao mùa xuân quả là một bài thơ giàu cảm xúc, sâu sắc và ý nghĩa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |