Các đô thị cổ đại Phương Đông: Cái nôi văn minh nhân loại
Nguồn gốc và sự phát triển
Các đô thị cổ đại Phương Đông ra đời bên những dòng sông lớn như sông Nil (Ai Cập), sông Hằng (Ấn Độ), sông Hoàng Hà và sông Trường Giang (Trung Quốc),... Nhờ nguồn nước dồi dào và phù sa màu mỡ, nông nghiệp phát triển, tạo ra dư thừa lương thực, thúc đẩy sự phân công lao động, hình thành các tầng lớp xã hội và nhà nước. Các đô thị này trở thành trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa, tôn giáo của các quốc gia cổ đại.
Đặc điểm chung của các đô thị cổ đại Phương Đông
Vị trí địa lý: Nằm ven các dòng sông lớn, thường được bao bọc bởi những bức tường thành kiên cố.
Chức năng: Là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa, tôn giáo.
Kiến trúc: Các công trình kiến trúc đồ sộ, tráng lệ như kim tự tháp (Ai Cập), tường thành Babylon (Lưỡng Hà),...
Tôn giáo: Đóng vai trò quan trọng trong đời sống xã hội, các vị thần được thờ phụng trong các ngôi đền, chùa.
Xã hội: Chia thành các tầng lớp rõ rệt: vua, quý tộc, tăng lữ, nông dân, thợ thủ công, nô lệ.
Một số đô thị cổ đại tiêu biểu
Ai Cập: Memphis, Thebes
Lưỡng Hà: Babylon, Ur
Ấn Độ: Mohenjo-daro, Harappa
Trung Quốc: Anyang, Lạc Dương
Vai trò của các đô thị cổ đại
Cái nôi của văn minh nhân loại: Các đô thị cổ đại là nơi ra đời của nhiều phát minh vĩ đại như chữ viết, toán học, thiên văn học,...
Trung tâm giao lưu văn hóa: Các đô thị là nơi giao lưu, trao đổi văn hóa giữa các dân tộc.
Nền tảng cho sự phát triển của các quốc gia: Các đô thị là trung tâm quyền lực, điều hành và quản lý đất nước.