Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu 1: Đặc trưng của thể song thất lục bát trong khổ 1 của đoạn trích là việc sử dụng hai thể thơ kết hợp: thể "song thất" (bảy chữ, hai câu một) và thể "lục bát" (sáu chữ - tám chữ). Các câu trong khổ 1 có hình thức đối xứng, nhịp điệu đều đặn, phù hợp với diễn tả tâm trạng trầm buồn của người cung nữ.
Câu 2: Hai câu thơ "Ngấn phượng liễu chòm rêu lỗ chỗ, Dấu phương xa đám cỏ quanh co" diễn tả hình ảnh cảnh vật vắng vẻ, hoang sơ, không có người, đồng thời thể hiện sự cô đơn, u buồn của nhân vật trong cảnh đời. "Ngấn phượng liễu" và "dấu phương xa" là hình ảnh ẩn dụ của những kỷ niệm và dấu vết thời gian qua đi, tạo cảm giác chia ly, xa cách.
Câu 3: Biện pháp tu từ trong hai câu thơ "Phòng tiêu lạnh ngắt như đồng, Gương loan bẻ nửa, dải đồng xé đôi" là so sánh. So sánh "lạnh ngắt như đồng" diễn tả sự lạnh lẽo, vắng vẻ của không gian, đồng thời cũng có thể hiểu là sự lạnh lẽo trong tâm hồn của người cung nữ. Hình ảnh "gương loan bẻ nửa, dải đồng xé đôi" tạo ấn tượng về sự vỡ vụn, chia cắt trong cuộc đời, nhấn mạnh sự cô đơn và nỗi buồn vô hạn.
Câu 4: Đoạn trích miêu tả sự cô đơn, u uất trong tâm trạng của người cung nữ, với cảnh vật xung quanh cũng phản ánh sự tĩnh lặng, hoang vắng. Những hình ảnh như "ngấn phượng liễu", "dấu phương xa", hay "phòng tiêu lạnh ngắt" đều làm nổi bật sự vắng vẻ, không có sự sống, giống như tâm hồn của người cung nữ đang chịu đựng nỗi buồn vô hạn. Không gian này không chỉ phản ánh sự đơn chiếc mà còn thể hiện sự chịu đựng trong im lặng của người phụ nữ trong cung đình, gắn liền với sự tủi hổ, u uất và bi thương.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |