Đoạn thơ trên gợi lên hình ảnh thân thuộc, mộc mạc nhưng đầy sâu lắng về tình mẫu tử và những hy sinh cao cả của người mẹ. Với những câu từ chân thành và giàu cảm xúc, tác giả đã tái hiện hình ảnh người mẹ ngày xưa - người đã dành trọn cả cuộc đời mình cho con cái, bất chấp những khó khăn, vất vả.
Hình ảnh “mẹ nắng mưa bốn mùa” là biểu tượng cho sự nhọc nhằn và gian truân của người mẹ, người đã vượt qua bao gian khó để chăm lo cho con. Vai mẹ gầy guộc, oằn nặng gánh nặng cuộc đời qua hình ảnh “gánh buổi chợ trưa” – một hình ảnh quen thuộc, giản dị nhưng lại ẩn chứa biết bao sự tần tảo, chắt chiu. Chiếc áo nâu “ướt đẫm chẳng chừa chỗ khô” không chỉ là sự miêu tả thực tế, mà còn là biểu tượng của sự hi sinh âm thầm, không một lời than vãn của mẹ vì hạnh phúc của gia đình.
Qua đoạn thơ, ta cảm nhận được tình yêu thương bao la, sự hi sinh không đòi hỏi của mẹ dành cho con. Người mẹ không chỉ là người nuôi dưỡng mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc, là biểu tượng của tình yêu vô điều kiện. Đoạn thơ không chỉ gợi nhớ về hình bóng người mẹ năm xưa mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta hãy biết trân trọng và yêu thương những người đã hy sinh vì mình.
Với lời thơ giản dị nhưng sâu sắc, tác giả đã thành công trong việc khơi dậy cảm xúc của người đọc, khiến mỗi người chúng ta khi đọc đều thấy lòng mình dâng trào sự biết ơn và thương yêu đối với những người mẹ trên đời.