Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn biểu cảm về một sự việc

Viết bài văn biểu cảm về một sự việc
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
42
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Bài văn biểu cảm về một buổi đi học đầu tiên**

Mỗi một bước chân tôi đặt lên con đường tới trường đều mang theo bao cảm xúc hồi hộp, bỡ ngỡ. Ngày đầu tiên đi học là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu qua những tán cây, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

Sáng sớm, mẹ đánh thức tôi dậy với một nụ cười tươi tắn. Tôi có chút ngại ngùng khi nhìn vào gương, chiếc đồng phục mới tơ, còn thơm mùi vải mới khiến tôi cảm thấy mình thật đặc biệt. Tôi hớn hở diện bộ quần áo, sửa sang tóc tai và nhắc mình phải tự tin hơn. Những câu hỏi lẫn lộn trong đầu khiến trái tim tôi đập nhanh hơn. “Không biết bạn bè mới sẽ như thế nào? Liệu mình có hòa nhập được không?”

Khi đến trường, tôi thấy sân trường rộng lớn, đầy các bạn học sinh đang cười đùa phấn khởi. Âm thanh ríu rít, tiếng cười nói xôn xao khiến tôi cảm thấy phấn khích. Nhưng bên trong, nỗi lo âu vẫn len lỏi. Tôi đứng bên ngoài lớp học, quan sát những khuôn mặt xa lạ, tự hỏi liệu mình có thể tìm được bạn bè không. Những kỷ niệm trong sáng còn trong trẻo của tuổi thơ bỗng trỗi dậy, tôi nhớ về những lần cùng bạn bè chơi đùa dưới mái hiên nhà.

Bỗng, một cô bé với nụ cười rạng rỡ tiến lại gần tôi. Cô ấy tự giới thiệu, tay nắm chặt cuốn vở, ánh mắt đầy thân thiện. Chúng tôi trò chuyện vui vẻ, từ những câu chuyện con cá vàng trong bể đến những trò chơi yêu thích. Thoáng chốc, những mối lo âu của tôi tan biến, nhường chỗ cho niềm vui và sự phấn khởi.

Khi tiếng trống vang lên, tất cả học sinh cùng ùa vào lớp. Tôi ngồi trên ghế, cảm nhận được không khí hào hứng của ngày khai giảng. Những người thầy, người cô xuất hiện với những bài giảng đầu tiên. Âm thanh trong trẻo của tiếng phấn trên bảng khiến tôi cảm thấy như đang lạc vào một thế giới mới đầy khát vọng và ước mơ.

Buổi học trôi qua trong không khí sôi nổi, những nụ cười, những câu chuyện mới khiến tôi nhận ra rằng nơi đây không chỉ là trường học mà còn là một gia đình thứ hai. Từng người, từng người một bước ra khỏi lớp học, cùng nhau chia sẻ những cảm xúc, những lo âu và cả những ước mơ.

Năm tháng trôi qua, nhưng ký ức về buổi đi học đầu tiên ấy vẫn sống mãi trong trái tim tôi. Đó là nơi bắt đầu cho những hành trình khám phá tri thức, nơi kết nối những tình bạn đẹp đẽ, và quan trọng hơn hết, là nơi tôi đã tìm thấy chính mình. Mỗi khi nhớ về ngày đầu tiên đó, tôi luôn cảm thấy lòng mình tràn đầy nỗi niềm ấm áp, như một khúc nhạc vang lên trong tâm hồn, khắc sâu mãi mãi không phai mờ.
2
0
Little wolf
25/12/2024 22:45:29
+5đ tặng

Trong cuộc đời học sinh, có biết bao kỉ niệm khiến em nhớ mãi. Thế nhưng, em vẫn luôn nhớ về ngày khai giảng đầu tiên khi bước vào cấp 2. Đó sẽ luôn là kí ức tươi đẹp mà em không thể nào quên.

Buổi sáng hôm khai giảng, em dậy từ sớm để chuẩn bị quần áo, đánh răng rửa mặt. Sau khi ăn sáng, mẹ chở em đến trường trên chiếc xe Honda. Quãng đường từ nhà tới trường hôm ấy sao xa xôi quá! Nhìn những tia nắng xuyên qua tán cây, em cảm thấy thật thư thái, yên bình. Mấy chú chim cất tiếng hót véo von rồi nhảy từ cành này qua cành khác làm em vô cùng thích mắt. Khung cảnh nhộn nhịp xung quanh càng khiến em hào hứng, rạo rực. Em đã chuẩn bị mọi thứ cho buổi khai giảng hôm ấy.

Vừa đến trường, có biết bao anh chị, bạn bè vui đùa, trò chuyện với nhau. Tiếng nói cười rộn rã làm lòng em càng hân hoan. Cờ hoa đỏ rực, tung bay trong gió như nhuộm đỏ cả một góc trước cổng trường.

Đúng 7 giờ, cô giáo yêu cầu các bạn tập trung theo đơn vị trên sân trường. Em nhanh chóng di chuyển và ngồi vào chỗ của mình. Lúc này, mọi người đều trật tự nghe theo hiệu lệnh của cô. Buổi lễ khai giảng mở đầu bằng tiết mục văn nghệ của lớp 8A2. Em như chìm đắm trong lời ca du dương của bài hát "Mùa thu ngày khai trường". Sau khi làm lễ chào cờ, thầy hiệu trưởng lên phát biểu và đánh những tiếng trống đầu tiên. m thanh dồn dập của trống lúc ấy rộn ràng như nhịp đập trái tim em. Từng chùm bóng được thả lên trời đem theo ước mơ về một năm học tươi sáng. Trong khoảnh khắc đó, em ước rằng thời gian có thể ngừng trôi để em được đắm mình trong không gian tươi đẹp ấy.

Đã hơn một năm trôi qua nhưng mỗi lần nhớ về ngày khai giảng đầu tiên ở trường cấp 2, em không khỏi xúc động, hạnh phúc. Mùa khai trường chuyên chở biết bao ước mơ, hi vọng của những cô, cậu học trò nhỏ như em. Em mong rằng mình sẽ có thêm thật nhiều những buổi khai giảng ý nghĩa và tuyệt vời như thế.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Dương Thành Thắng
25/12/2024 23:13:27
+4đ tặng

Từ xưa đến nay, dân tộc Việt Nam vẫn có truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Thầy có là những người có công ơn dạy dỗ, dìu dắt chúng ta trong hành trình tìm đến với tri thức. Trong cuộc đời, mỗi người hẳn đều có một người thầy, cô giáo mà bản thân rất kính trọng. Và tôi cũng như vậy.

Người giáo viên mà tôi yêu quý và kính trọng nhất là cô Nguyễn Thu Hà. Cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, cũng là giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, cô ba mươi sáu tuổi. Khuôn mặt của cô trông rất hiền dịu. Nước da trắng hồng, cùng mái tóc dài ngang vai. Đôi mắt với ánh nhìn dịu dàng. Nụ cười của cô luôn rạng rỡ trên môi. Mỗi khi đến lớp, cô thường mặc những trang phục đơn giản, nhưng toát lên vẻ thanh lịch. Tôi cảm thấy cô rất xinh đẹp, trẻ trung.

Trong giờ học, cô là một giáo viên rất nghiêm khắc. Dù vậy, cô cũng rất tâm lí. Cô luôn dành thời gian để truyền đạt cho học sinh kiến thức của môn học một cách tốt nhất. Giọng nói của cô vừa truyền cảm, vừa ấm áp. Tôi rất yêu thích giọng nói của cô. Mỗi khi có bạn không chú ý nghe giảng, cô đều nhắc nhở nhẹ nhàng. Cô rất hay ở lại lớp trong những giờ ra chơi để trò chuyện cùng chúng tôi. Cô tâm sự với cả lớp rất nhiều điều: từ việc học tập, đến vấn đề trong cuộc sống. Nhờ có cô, tôi cảm thấy học được rất nhiều điều bổ ích.

Tôi còn nhớ mãi một kỉ niệm về cô. Hôm đó, cô gọi tôi lên bảng để kiểm tra bài cũ. Nhưng tối hôm trước, tôi đã không học bài do mải xem phim. Khi nghe cô hỏi, tôi không trả lời được câu hỏi. Lúc đó, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô rất buồn. Từ trước tới nay, tôi luôn là một học sinh chăm chỉ. Việc xảy ra ngày hôm nay có lẽ đã khiến cô cảm thấy thất vọng. Cô không trách mắng, mà yêu cầu tôi về chỗ. Cả buổi học hôm đó, tâm trạng của tôi rất nặng nề. Tôi tự trách bản thân. Cuối buổi học, tôi đã chủ động lên xin lỗi cô. Lời nhắc nhở của cô khiến tôi còn nhớ mãi. Nhờ có cô, tôi mới ý thức học tập chăm chỉ hơn.

“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy” - Đó là câu tục ngữ đề cao vai trò của người giáo viên. Bởi vậy, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân phải yêu quý và kính trọng cô giáo của mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×