Văn hóa Ấn Độ từ thế kỷ IV đến thế kỷ XIX là một giai đoạn phong phú với nhiều thành tựu nổi bật trong các lĩnh vực như tôn giáo, nghệ thuật, văn học, kiến trúc và tri thức. Phật giáo phát triển mạnh mẽ dưới triều đại Gupta, với việc mở rộng các học thuyết như Thiền tông và sự hình thành của các trường phái tư tưởng như Phật giáo Đại thừa và Tiểu thừa. Đồng thời, Hindu giáo cũng ghi nhận sự phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là các giáo phái như Vaishnavism và Shaivism, với những tác phẩm kinh điển như Bhagavad Gita và các triết thuyết Vedanta đã làm phong phú thêm tư tưởng tôn giáo của thời kỳ này. Trong lĩnh vực nghệ thuật, điêu khắc đạt tới đỉnh cao nhờ các tác phẩm tại Ajanta và Ellora, nơi phản ánh tôn giáo cũng như đời sống hàng ngày qua những bức chạm khắc tinh xảo. Hội họa thời kỳ này cũng nổi bật, với phong cách hội họa Ajanta sử dụng màu sắc rực rỡ và biểu cảm sâu sắc, truyền tải cảm xúc mạnh mẽ. Văn học cũng thịnh vượng trong giai đoạn này, với sự xuất hiện của các tác phẩm thơ ca và kịch, trong đó nổi bật là các tác giả như Kalidasa, người đã để lại dấu ấn sâu đậm qua các tác phẩm như "Shakuntala". Ngoài ra, các tác phẩm triết học và khoa học cũng phát triển, với những đóng góp quan trọng từ các nhà tư tưởng như Aryabhata trong toán học và thiên văn học. Kiến trúc Ấn Độ cũng đạt nhiều thành tựu nổi bật, từ các đền đài Hindu và đá từ thời kỳ Gupta cho đến các công trình Mughal sau này, với những thiết kế tinh xảo và hoa văn độc đáo, chẳng hạn như Taj Mahal, biểu tượng cho sự kết hợp giữa kiến trúc Hindu và Hồi giáo.