1. Giữ vững bản chất cách mạng: Cuba cho thấy tầm quan trọng của việc duy trì bản chất cách mạng trong mọi hoạt động. Việt Nam cần tiếp tục thể hiện rõ ràng các giá trị chủ nghĩa xã hội trong các chính sách và hoạt động để đảm bảo sự đồng thuận xã hội.
2. Tự lực tự cường: Cuba đã phát triển kinh tế một cách độc lập mặc dù bị cấm vận. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát triển năng lực nội tại và tìm kiếm các phương án tự chủ trong nền kinh tế để giảm bớt phụ thuộc vào các yếu tố bên ngoài.
3. Chủ động thích ứng với hoàn cảnh: Cuba đã phải điều chỉnh nhiều chính sách để phù hợp với tình hình thực tế. Việt Nam cũng cần linh hoạt trong việc điều chỉnh các chiến lược phát triển kinh tế, xã hội và chính trị theo sự biến đổi của bối cảnh trong nước và quốc tế.
4. Xây dựng hệ thống y tế, giáo dục vững mạnh: Mô hình y tế và giáo dục của Cuba cho thấy sự cần thiết của việc đầu tư vào con người. Việt Nam có thể học hỏi để cải thiện chất lượng sống và nâng cao năng lực của nhân dân thông qua các dịch vụ xã hội.
5. Tăng cường đoàn kết và đồng thuận xã hội: Sự đoàn kết và thống nhất trong nhân dân là nền tảng của sự thành công trong xây dựng chủ nghĩa xã hội. Việt Nam cần tiếp tục nỗ lực trong việc xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân, đảm bảo rằng mọi người dân đều có tiếng nói trong các quyết định quan trọng.
6. Phát triển bền vững và bảo vệ môi trường: Cuba đã chú trọng đến các vấn đề môi trường và phát triển bền vững trong quá trình xây dựng xã hội. Việt Nam cần lưu ý hơn đến các chiến lược phát triển xanh, bảo vệ tài nguyên thiên nhiên và ứng phó với biến đổi khí hậu.
7. Sự tham gia của người dân trong quản lý: Tăng cường tính dân chủ trong quản lý xã hội, khuyến khích sự tham gia và đóng góp của người dân vào các quyết định từ cấp cơ sở đến cấp cao hơn. Điều này giúp nâng cao tính trách nhiệm và sự đồng thuận trong xã hội.