1. Ẩn dụ:
- Hiện tượng được nói đến: Tiếng cười của con.
- Hiện tượng được dùng để so sánh (ẩn): Sự đầy ắp, tràn ngập (vốn thường dùng cho vật chất như nước, đồ đạc).
Tiếng cười là một âm thanh vô hình, không thể "đầy ắp" theo nghĩa đen như một vật chứa. Việc dùng từ "đầy ắp" để miêu tả tiếng cười đã ẩn dụ tiếng cười như một thứ gì đó có thể lấp đầy không gian, lan tỏa khắp mọi nơi.
Tác dụng của ẩn dụ:
- Gợi hình: Làm cho tiếng cười trở nên sống động, cụ thể hơn, như thể nó có thể chiếm lĩnh không gian, bao trùm cả căn nhà.
- Biểu cảm: Nhấn mạnh sự rộn rã, vui tươi, hạnh phúc mà tiếng cười của con mang lại cho ngôi nhà. Nó cho thấy tiếng cười hiện diện ở khắp mọi nơi trong ngôi nhà.
- Tăng tính biểu cảm và gợi cảm: Làm cho câu văn trở nên sinh động, giàu hình ảnh và cảm xúc hơn.
2. Nhân hóa (có thể xem là một dạng của ẩn dụ):
Việc gán cho tiếng cười (vốn là một hiện tượng trừu tượng) đặc tính "đầy ắp" (thường dùng cho vật thể) cũng mang yếu tố nhân hóa. Tiếng cười được "nhân hóa" như một thứ có thể lấp đầy không gian, giống như con người hay đồ vật.
Tác dụng của nhân hóa (trong trường hợp này):
- Làm cho sự vật, hiện tượng trở nên gần gũi: Tiếng cười trở nên sống động, có hồn hơn, gần gũi với con người.
- Tăng tính biểu cảm: Góp phần thể hiện niềm vui, sự hạnh phúc tràn ngập trong ngôi nhà.
Tóm lại:
Biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong câu “khắp nhà đầy ắp tiếng cười của con” là ẩn dụ, với yếu tố nhân hóa đi kèm. Các biện pháp này giúp diễn tả một cách sinh động, giàu hình ảnh và cảm xúc về sự rộn rã, vui tươi mà tiếng cười của con mang lại cho ngôi nhà. Nó cho thấy tiếng cười hiện diện ở khắp mọi nơi trong ngôi nhà