Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy viết bài văn biểu cảm về người bà của em

em hãy viết bài văn biểu cảm về người bà của em
 
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
24
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Bài văn biểu cảm về người bà của em**

Trong cuộc đời mỗi con người, ngoài cha mẹ, ông bà cũng là những người đóng góp một vai trò vô cùng quan trọng. Đối với em, bà không chỉ là một người thân yêu mà còn là một người bạn, người thầy, và là bến đỗ bình yên của tâm hồn. Bà em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, nhưng trong mắt em bà vẫn nguyên sự tươi tắn và sức sống mãnh liệt.

Bà em có một dáng người nhỏ nhắn, làn da nhăn nheo nhưng rất mềm mại. Mái tóc bà đã bạc trắng như cước, nhưng ánh mắt vẫn sáng long lanh, tràn đầy yêu thương. Mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy, em luôn thấy được những dòng ký ức và kinh nghiệm quý báu mà bà đã tích lũy suốt cả cuộc đời. Bà thường hay ngồi bên hiên nhà, tay cầm chiếc khăn quàng cổ, ngắm nhìn bọn trẻ con nô đùa, khiến em cảm thấy trái tim mình ấm áp lạ thường.

Bà em là người làm vườn rất giỏi. Mỗi buổi sáng, bà đều dậy sớm chăm sóc cho những luống rau, cây hoa của mình. Bà thường nói: "Rau quả tốt tươi thì tình yêu thương cũng nảy nở." Bà không chỉ dạy em cách trồng cây mà còn dạy em những bài học quý giá về đời sống, về lòng kiên nhẫn và sự chăm chỉ. Mỗi lần em ra vườn cùng bà, bà nhẹ nhàng chỉ cho em cách chăm sóc từng loại cây, từ những cây cải xanh đến hoa hồng rực rỡ. Em cảm nhận được tình yêu mà bà dành cho thiên nhiên, qua từng nhành cây, từng bông hoa.

Ngoài việc làm vườn, bà cũng rất khéo tay trong việc nấu ăn. Mỗi bữa cơm bà nấu đều chứa đựng tình thương và công sức của bà. Không gì có thể so sánh được với mùi thơm ngào ngạt của món canh mồng tơi hay bát cơm trắng nóng hổi kèm theo cá kho tộ mà chỉ bà mới có thể nấu ngon đến vậy. Mỗi miếng ăn đều là một ký ức ngọt ngào, một phần hạnh phúc mà em mãi trân quý.

Nhưng điều làm em xúc động nhất vẫn là những câu chuyện cổ tích mà bà thường kể cho em nghe. Giọng bà ấm áp, truyền cảm, như đưa em vào một thế giới kỳ diệu, nơi có những nhân vật sống động, những bài học sâu sắc về tình yêu thương, lòng dũng cảm và sự chia sẻ. Qua mỗi câu chuyện, bà không chỉ mang đến cho em niềm vui mà còn giúp em hình thành nhân cách, hướng dẫn em sống có trách nhiệm với bản thân và xã hội.

Bà là người luôn kiên nhẫn lắng nghe em tâm sự, là người luôn bên cạnh em trong những lúc khó khăn. Hình ảnh bà ngồi bên cạnh em, nhẹ nhàng vỗ về, an ủi em khi em buồn, đã in sâu vào tâm trí em. Bà như một ánh sáng dẫn đường trong những lúc em lạc lối.

Em yêu bà, yêu từng câu chuyện, từng nụ cười và cả những giọt nước mắt của bà. Thời gian có thể trôi qua, nhưng hình ảnh người bà luôn sống mãi trong trái tim em. Bà chính là món quà quý giá mà cuộc đời đã ban tặng cho em. Em nguyện sẽ luôn gìn giữ và trân trọng tình yêu thương mà bà dành cho em, để mỗi ngày trôi qua, em lại có thêm nhiều kỷ niệm đẹp bên bà.
3
0
Quang Cường
01/01 18:58:18
+5đ tặng

Mỗi lần hè đến, điều ước mong duy nhất của em là được về quê ngoại. Quê ngoại em ở Phú Lộc, Thừa Thiên Huế, ngay dưới chân núi Bạch Mã. Khi được về quê ngoại là có bao nhiêu thú vui: tắm suối, thả diều, leo núi, câu cá. Nhưng có lẽ thích nhất là được sống trong tình thương ấm áp của gia đình, đặc biệt là bà ngoại của em.

Bao giờ cũng vậy, khi đến ngày mẹ con em về thăm, ngoại đều ra tận ngoài Cầu Hai cách nhà đến mấy cây số để đón. Vừa bước xuống xe là chúng em đã được cậu, dì, anh chị và nhất là bà ngoại mừng rỡ chào đón đưa vào nhà. Cả nhà cứ tíu tít như ngày hội. Bình thường nhà ngoại ăn rất đơn giản, có mẹ con em về, ngoại mua bao nhiêu là thứ ngon. Đông vui và thức ăn ngon, chúng em ăn nhiều lắm. Còn ngoại ăn rất ít, ngồi bên mâm hết gắp thức ăn cho cháu này đến gắp thức ăn cho cháu khác. Thương ngoại, em nói:

- Ngoại ơi! Ngoại cũng phải ăn đi chứ ạ!

Ngoại cười:

- Ngoại ăn nhiều lắm rồi!

Nhưng em biết, ngoại nhường phần cho tụi em không ăn đấy thôi. Những trưa hè nóng nực không có điện, ngoại ngồi quạt cho tụi em ngủ, đôi bàn tay răn reo của ngoại vuốt lên đầu từng đứa thì thầm:

- Cháu của bà! Nhớ quá.

Khi chúng em thức dậy đã thấy ngoại đang lui cui ngoài vườn cầm sào hái ổi. Dáng ngoại còng còng, cây sào vừa nặng vừa dài hai tay ngoại run run, chân nhón lên cao sắp đụng tới trái ổi thì cơn gió thổi dạt đi mất, cứ thế đến mấy lần. Những quả ổi được hái xuống còn trán ngoại ướt đẫm mồ hôi, em nhìn ngoại lòng đầy thương mến. Mỗi sáng, khi đi chợ về, ngoài thức ăn trong giỏ của ngoại bao giờ cũng có quà cho chúng em ăn vặt, khi thì mấy trái bắp còn nóng hổi, khi thì chiếc bánh ú thơm phức, khi thì gói bánh lọc nhân tôm đỏ au.

Hè năm nay em trở về nhưng ngoại đã không còn nữa. Căn nhà rộng và vắng đến lạ. Dưới gốc cây ổi ngoại hái cho em năm nào cỏ mọc um tùm, và cũng chỉ có vài ba trái xanh lè. Những trái bắp lúc trước em ăn thấy ngọt và ngon đến thế sao giờ đây nó trở nên nhạt nhẽo và vô duyên.

Em thơ thẩn dọc theo khu vườn gió thổi ở hàng dương vi vút vi vút. Em như nghe thấy có tiếng nói thì thầm của ngoại: “Cháu yêu của bà đã về chơi đấy à?”.

Thời gian trôi qua sẽ xóa đi trong kí ức của em nhiều thứ nhưng với ngoại thì không, vĩnh viễn không bao giờ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Đặng Mỹ Duyên
01/01 18:58:49
+4đ tặng
Bài làm 
Bà em, người phụ nữ tảo tần, lam lũ, với mái tóc bạc phơ và đôi mắt hiền từ, luôn là điểm tựa vững chắc cho em. Nụ cười hiền hậu của bà như ánh nắng ấm áp, xua tan đi mọi ưu phiền. Giọng bà, ấm áp và ngọt ngào, ru em vào giấc ngủ êm đềm. Những câu chuyện cổ tích bà kể, những bài hát ru bà ngân nga, đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở ấu thơ. Bà luôn dành cho em những lời khuyên nhủ ân cần, những bài học quý giá về cuộc sống. Bà là người mẹ hiền thứ hai của em, là người em yêu thương nhất trên đời. Em tự hào về bà, về những giá trị truyền thống mà bà đã gìn giữ và truyền lại cho con cháu.
 
Đặng Mỹ Duyên
Chấm và LIKE giúp mình với ạ
0
0
Nguyễn Minh Ngọc
01/01 19:07:04
+3đ tặng

Bà ngoại chính là người em vô cùng yêu mến và kính trọng. Bà luôn có dành cho em một tình cảm ấm áp, khiến em luôn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc mỗi khi ở bên bà.

Bà ngoại của em năm nay bảy mươi sáu tuổi, mái tóc của bà đã chấm bạc, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn của tuổi già. Nhưng nó càng làm cho sự hiền hậu, nhân từ trong đôi mắt bà thêm ấm áp, chan chứa yêu thương. Em rất yêu đôi mắt của bà, bởi lúc nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt nhân hậu, yêu thương nhất, mang lại cho em cảm giác yên bình, chở che như khi còn nhỏ vậy. Bà ngoại em tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn rất nhanh nhẹn, khỏe mạnh, những công việc nhà bà vẫn làm rất thành thạo và khéo léo, mỗi lần về thăm bà thì bà ngoại lại làm cho em những món ăn thật ngon như: thịt kho tàu hay sườn xào chua ngọt…, không những vậy, bà còn dạy em làm những món ăn đơn giản nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui vẻ.

Khi còn nhỏ, vì bố mẹ em bận công tác nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm sóc, bà đã chăm sóc cho em vô cùng chu đáo, yêu thương quan tâm em từ những thứ nhỏ nhặt nhất, dạy em những điều hay lẽ phải và kể cho em thật nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà hay kể cho em về câu chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm dịu hiền bước ra từ quả thị, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Những câu chuyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em. Bà ngoại là một người vô cùng đảm đang, tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm sóc cho năm người con thơ dại, tuổi ăn tuổi lớn, bà em có thể làm được rất nhiều thứ, như bện chổi, đan rổ, làm quạt nan… Bà em rất khéo tay nên những vật dụng mà bà làm ra đều vô cùng đẹp mắt và xinh xắn. Và hiện nay, tuy bà đã lớn tuổi nhưng bà vẫn làm những công việc chăm sóc vườn tược, trồng rau, trồng quả…Bà luôn nói với chúng em nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì vậy mà bà trồng trọt, chăn nuôi như một thú vui của cuộc sống.

Tuy em không thể thường xuyên về thăm bà ngoại nhưng tình cảm yêu mến của em dành cho bà thì không bao giờ phai nhạt, những kí ức bên bà luôn sống động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu thương của bà dành cho em.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×